ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 241

- Sức khoẻ cậu đủ để lên đường chưa?
- Tôi phải làm gì đó, nếu không tôi phát điên lên mất. Luyện kiếm, tập phép
thuật lúc này chưa được, thà cưỡi ngựa còn hơn.
Hai người dập tắt lửa, đóng hành lý rồi ra khỏi hang. Eragon bảo Murtagh
xuống trước. Nó hổn hển nhăn nhó leo lên tới đỉnh đồi sa thạch, đã thấy
Saphira ở đó rồi. Cả hai đứng lặng bên mộ ông già lần cuối. Eragon rưng
rưng nghĩ, mình không thể nào tin nổi, ông đã mãi mãi ra đi.
Saphira vươn cổ vuốt ve ngôi mộ bằng đầu mũi, toàn thân nó rung lên,
tiếng vù vù vang khắp không gian. Lớp sa thạch chung quanh mũi nó loé
lên những tia sáng long lanh như bạc. Eragon kinh ngạc nhìn những tua giải
trắng trong quấn nhau lại, tạo thành một tấm lưới kim cương phủ trên ngôi
mộ. Với một tiếng thở khì, Saphira lùi lại ngắm công trình của nó. Ngôi mộ
bằng sa thạch chỉ một thoáng đã trở thành một hộp đá quí sáng ngời, trong
suốt. Có thể nhìn rõ mặt ông Brom thảnh thơi như đang ngủ. Eragon hỏi:
"Em đã làm gì vậy?"
"Em chỉ có thể tặng ông món quá này. Bây giờ thì thời gian không thể nào
tàn phá ông được nữa. Ông sẽ yên nghỉ đời đời."
"Cám ơn em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.