ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 247

Eragon buồn rầu nhìn Murtagh. Nó không muốn chia tay với anh ta. Sau
chuyến đi dài, hai người đã thành đôi bạn thân thiết của nhau. Nhưng
Saphira nhẹ nhàng bảo: "Thôi, để mai hãy tính."
Đôi bạn trẻ chuyện trò tới khi sao sáng đầy trời mới ngủ. Saphira giữ ca gác
đầu.
Eragon thức giấc trước khi mặt trời mọc chừng hai tiếng, vì lòng bàn tay nó
rần rần ngứa ngáy. Chung quanh lạnh ngắt như tờ, nhưng nó cảm thấy có
điều gì bất an. Cầm thanh Zar roc, nó nhẹ nhàng đứng dậy. Mắt Saphira
sáng rực chăm chăm nhìn: "Chuyện gì vậy?"
"Chưa biết."
"Em đánh hơi thấy mùi ngựa gần đây, nhưng chúng không di chuyển. Bốc
mùi hôi kỳ lạ lắm."
Eragon lay vai Murtagh. Murtagh giật mình vơ vội dao găm, nhìn Eragon
dò hỏi. Nó thì thầm:
- Quanh đây có ngựa.
Murtagh lẳng lặng rút gươm. Hai người đứng im lìm hai bên Saphira. Sao
mai đã mọc ở hướng đông. Một con sóc rúc rích chuyền cành.
Chợt một tiếng gừ gừ giận dữ làm Eragon quay phắt lại. Một con quái
Urgals to đùng, tay cầm một cái bừa, lưỡi nhọn hoắt. Con quái gầm gừ,
vung vẩy vũ khí, nhưng không tấn công.
"Brisingr!" Eragon thét lên, tung một chưởng. Mặt con quái co rúm lại,
khủng khiếp. Thân hình nó nổ tung trong lằn chớp xanh, máu phun phè phè
vào Eragon, một đống bầy nhầy vút lên không. Saphira gầm lên lùi lại. Một
lũ quái tiếp tục xông ra.
Tiếng vũ khí choang choảng chạm nhau giữa bầy quái và Murtagh. Eragon
muốn tiếp tay với anh ta, nhưng bị bốn con quái vật bủa vây. Một con bổ
lưỡi kiếm xuống vai Eragon. Tay trái Eragon đưa kiếm đỡ, tay phải tung
chưởng giết tươi địch thủ. Lượn mũi Zar roc ra sau, nó đâm trúng yết hầu
con quái thứ hai, rồi đảo đường kiếm đâm ngay tim một Urgals vừa áp tới.
Ngay lúc đó, con quái thứ tư vung cây chùy, đập xuống đầu Eragon. Nó chỉ
kịp kêu lên: "Bay đi, Saphira", mắt nó toé lửa, gục xuống mê man.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.