ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 256

càng thấy vừa đói vừa khát đến khô cổ. Nó chui ra, lấy vội đĩa đồ ăn giở và
một bình bia trên bàn, rồi trở lại gầm bàn tu ừng ục rồi xé bánh mì khoan
khoái ăn.
Murtagh trở lại với thanh Zar roc, một cây cung lạ và một thanh kiếm
không bao.
- Mình thấy mấy thứ này trong phòng bảo vệ. Chưa bao giờ thấy những vũ
khí như thế này. Chắc của cô ta.
Eragon cầm lên xem.
Lưỡi kiếm thanh mảnh và cong, đầu mũi rất nhọn. Tra vào vừa vặn bao
kiếm của nàng tiên. Cây cung, khó biết có phải của nàng không, nhưng
hình dáng rất đẹp. Nó bảo:
- Chúng ta không thể ngồi mãi đây, trước sau gì tụi lính cũng tìm ra.
- Như tôi đã nói, kế hoạch tẩu thoát đã được sắp đặt. Chúng ta phải chờ
thôi.
- Anh không hiểu rồi. Ở đây có một Tà Thần. Đụng phải hắn là chúng ta
tiêu luôn.
- Tà Thần! Vậy thì cậu phải bảo Saphira tới ngay đi. Đúng kế hạoch là đợi
chúng đổi ca gác, nhưng đợi tới lúc đó sợ sẽ nguy hiểm. Cậu tự trốn ra, đã
làm hỏng kế hoạch đó của tôi rồi. Hy vọng Tà Thần không tìm được chúng
ta.
Một giọng nói lạnh tanh vang vọng khắp phòng:
- Ta e là hy vọng đó quá muộn rồi.
Hai người quay vội lại. Cuối phòng, Tà Thần đứng một mình, tây cầm cây
kiếm ánh thép xanh, một vết xước nhỏ trên lưỡi. Hắn cởi áo choàng quăng
xuốn sàn. Thân hình hắn như một lực sĩ điền kinh, gầy và rắn chắc. Nhưng
ông Brom từng cảnh giác đừng để ngọai hình của một Tà Thần đánh lừa,
chúng mạnh mẽ hơn con người gấp nhiều lần.
Hắn nói giọng đầy miệt thị:
- Kỵ Sĩ trẻ kia, mi muốn thách đấu cùng ta phải không? Đáng lẽ ta không
nên tin tưởng tên đại úy kia, khi hắn bảo mi đã ăn uống tất cả phần ăn.
Nhưng bây giờ ta không để mi lường gạt như thế nữa đâu.
Murtagh nắm chắc cung tên, thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.