ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 275

Christopher Paolini

Eragon - Cậu bé cưỡi rồng

Sa mạc Hadarac

Những đụn cát trải dài tới chân trời như những làn sóng biển. Những cột
gió xoáy cuốn cát đỏ lên không. Trên nền đất cằn cỗi rải rác những thân cây
gầy guộc. Xa xa nổi lên một dãy sườn đá thẳng đứng, cheo leo. Quang cảnh
hùng vĩ, thê lương như ngăn chặn tất cả loài muông thú, ngọai trừ loài
chim, nương theo ngọn gió tây vượt qua dãy núi.
Eragon khào khào hỏi, không khí nóng khô làm cổ họng nó như nghẹn lại:
- Anh chắc đằng kia có cỏ cho ngựa không?
Murtagh chỉ sườn núi:
- Cỏ mọc quanh đó. Không nhiều, nhưng đủ cho ngựa ăn.
- Hy vọng anh nói đúng. Nhưng nghỉ đã, đầu óc tôi mụ mẫm cả rồi. Chân
cũng không lết nổi nữa đâu.
Họ đặt nàng tiên xuống dưới bóng râm của một đụn cát. Ăn uống xong,
cùng nằm xuống nghỉ ngơi. Saphira xoè cánh che cho tất cả. Cô nàng tấm
tắc: "Ôi! Nơi này thật phi thường. Em có thể sống mãi tại đây."
"Tha hồ bay."
"Không chỉ có vậy. Em cảm thấy như em thuộc về sa mạc này. Không gian,
núi non và những con mồi cho em săn bắt suốt ngày. Cả hơi ấm nữa, tuy
khí lạnh không làm em khó chịu, nhưng hơi nóng ở đây làm em cảm thấy
tràn đầy sức sống."
"Nếu em thích nơi này đến thế, khi công việc hoàn tất, chúng mình sẽ trở
lại."
Saphira vui mừng ư ử hát.
Đó là buổi sáng thứ tư, kể từ khi ra khỏi Gil ead. Họ đã vượt qua được ba
mươi lăm dặm đường.
Họ chỉ ngủ đủ cho tinh thần tỉnh táo và ngựa được nghỉ ngơi. Vì dù không
thấy bóng dáng tên lính nào, nhưng họ vẫn phải cố mau chóng vượt nhanh
khỏi tầm truy lùng của triều đình. Tin Eragon trốn thoát chắc chắn đã đến
tai nhà vua. Tụi Ra zac chắc đã được lệnh theo dấu vết nó. Dù chúng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.