ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 297

"Nếu chúng tiến vào thung lũng, sẽ bắt được Murtagh, trước khi mình đến
chỗ Varden."
"Hy vọng rừng già làm chậm chân chúng lại. Có thể dùng phép thuật ngăn
cản chúng không?"
Nhớ lại lớp sương mù trên mặt đất, Eragon tủm tỉm cười: "Chúng đông
lắm, không chặn hẳn được, nhưng anh có thể làm chúng chùn chân một
chút."
Nó nhắm mắt, nhìn xuống làn sương, ra lệnh: "Gath un reisa du rakr!"
Phía dưới mặt đất chuyển động, như những kè đá bên sông trôi bềnh bồng,
nối vào nhau. Sương mù lờ đờ cuồn cuộn bốc lên như bức tường tăm tối
trước mặt bầy quái thú. Lũ Urgals ngập ngừng rồi tiến tới như một mũi tàu
băng băng lướt đi, không gì ngăn cản được.
Sức lực Eragon thoáat ra bất ngờ một cách khủng khiếp, tim nó đập thoi
thóp như con chim hấp hối. Nó cố dứt ra khỏi sự níu kéo của phép thuật,
đang làm sự sống trào ra khỏi cơ thể nó. Eragon tức giận vùng mạnh, thét
lên, cắt đứt khỏi sự áp chế của phép thuật.
Bước tường sương mù tan dần, không gây trở ngại nào cho tụi Urgals.
Eragon gục trên cổ Saphira thở dốc. Đến lúc này nó mới nhớ lại lời ông
Brom: "Khoảng cách ảnh hưởng đến phép thuật. Cũng giống như khi bắn
tên hay phóng thương, càng gần mục tiêu càng đỡ hao sức lực."
Eragon thầm nhủ: "Mình sẽ không bao giờ quên điều đó nữa." Saphira nói
ngay: "Anh chẳng quan tâm gì đến những lời căn dặn của ông già. Cứ tiếp
tục những trò kiểu này, có ngày anh chết không kịp ngáp."
"Thì đã bao giờ anh sử dụng phép thuật từ xa như thế này đâu. Ai ngờ căng
quá vậy."
"Phải rồi, lần sau anh dám thử làm cho người chết sống lại lắm. Tôi biết
quá mà."
"không bao giờ."
Saphira phóng xuống thấp tìm Murtagh. Eragon không giúp gì được, chỉ
còn đủ sức ngồi cho vững.
Khi xuống tới một bãi đất trống, Eragon vẫn ngồi trên Saphira, ngạc nhiên
nhìn Murtagh đang quì trên mặt đất quan sát chung quanh. Murtagh chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.