ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 92

Ông nói tỉnh bơ, cứ như Eragon mới đưa ra đề nghị một việc làm minh
bạch và thích hợp với nó nhất vậy. Rồi ông thủng thẳng tiếp:
- Chắc chắn đó là một việc làm thích hợp với cháu và đáng để cháu hy sinh
công sức. Vậy mà ta đã tưởng uổng công giúp cháu.
Ông lấy từ trong bụi ra một cái bao lớn, bảo:
- Tuy nhiên ta sẽ không ngồi một chỗ, trong khi chàng trai tha hồ bay nhảy
với một con rồng đâu đó.
Ông ta giúp mình thật hay gài bẫy đây? Eragon đã từng phát khiếp vì hành
động của những kẻ thù bí mật rồi. Nhưng ông già Brom đã thuyết phục và
chuyện trò được với Saphira. Nó không ngại thì sao ta phải ngại. Nó tạm
dẹp bỏ nghi ngờ, nói:
- Cháu không cần giúp đỡ. Nhưng...ông có thể đi cùng.
Ông như lắng nghe một lúc, rồi bảo Eragon:
- Cháu có thể liên lạc với con rồng rồi đó.
"Saphira hả?"
"Dạ."
"Em gặp chúng ta ở nhà mình, được chứ?"
"Được. Vậy là anh đã đồng ý với ông ta rồi hả?"
"Chắc vậy."
Saphira cắt liên lạc, xoãi cánh bay đi. Eragon quanh nhình lại Carvahall,
thấy mọi người chạy từ nhà này sang nhà khác. Nó bảo:
- Cháu đoán là họ đang tìm cháu.
- Chắc vậy. Chúng ta đi chứ?
- Cháu muốn để lại tin nhắn cho anh Roran. Thật không phải, nếu bỏ đi mà
không cho anh ấy biết vì sao.
- Ta đã để lại một lá thư nhờ bà Gertrude trao lại cho Roran. Bảo cho nó
biết phải cảnh giác với một số nguy hiểm. Cháu yên tâm rồi chứ?
Eragon gật đầu. Nó lấy da gói thịt, rồi cùng ông Brom lên đường. Cả hai cố
tránh khỏi tầm nhìn của dân làng, rồi rảo bước càng mau khỏi vùng
Carvahall càng tốt.
Vừa đi Eragon vừa suy tính, về tới nhà, mình sẽ quyết định không cùng đi
xa hơn với ông ta nữa, cho đến khi mình tìm hiểu ra mấy điều cần thiết. Hy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.