ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 91

thầm gọi: "Saphira!"
Sau mấy giây dài dằng dặc mới có tiếng trả lời. Nó chuyển tiếp ý nghĩ đến
con rồng: "Bể hết rồi. Anh cần em gấp." Rồi nó truyền hình ảnh nơi đang
đứng cho Saphira.
Để hoãn binh, nó hỏi ông già:
- Làm sao ông khám phá ra chuyện này?
- Bằng chứng, dấu vết khắp nơi, ta chỉ cần lưu tâm theo dõi. Bất kỳ ai hiểu
biết, đều có thể khám phá ra như ta. Con rồng của cháu sao rồi?
- Dạ...khoẻ. Chúng cháu không ở nhà, khi những kẻ kia tới.
- Còn vết thương đùi? Cháu đã bay, phải không?
Tại sao ông ta biết hết vậy? Nếu ông ta được những kẻ lạ kia gài đặt thì
sao? Có thể chúng muốn ông tìm hiểu nơi nó tới, để phục kích? Còn
Saphira đi đâu mà vẫn không thấy tăm hơi? Nó phóng tư tưởng đi tìm, và
thấy Saphira đang bay vòng vòng tuốt trên không. "Tới lẹ lên."
"Không, em xem một lúc nữa đã."
"Cái gì?"
"Một vụ tàn sát ở Doru Areaba."
"Hả?"
Ông già Brom đứng dựa gốc cây, thoáng mỉm cười:
- Ta đã nói chuyện với nó, và nó đồng ý ở trên không, cho tới khi chúng ta
giải quyết hết những bất đồng. Cháu thấy đó, không còn cách khác, là phải
trả lời những câu hỏi của ta thôi. Nào, nói đi, cháu định đi đâu?
Eragon kinh ngạc. Làm sao ông già nói chuyện được với Saphira? Đầu óc
nó rối tung, nhưng cũng phải nói với ông ta vài điều mới yên được.
- Cháu đi tìm nơi an toàn để ở cho đến khi vết thương lành.
- Rồi sau đó?
Đầu nó lùng bùng, không thể nghĩ cho minh bạch một điều gì. Nó chỉ mong
được nói tất cả với ai đó về những gì đã xảy ra trong mấy tháng vừa qua.
Nó cảm thấy bị dày vò, vì những bí mật của nó là nguyên nhân cái chết của
cậu Garrow. Eragon run run nói:
- Cháu sẽ truy lùng những kẻ lạ kia, và giết chúng.
- Nhiệm vụ dũng cảm của một chàng trai còn quá trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.