ERWIN ROMMEL DANH TƯỚNG ĐỨC VỚI BIỆT HIỆU CÁO SA MẠC TRONG THẾ CHIẾN II - Trang 98

Bất cứ ai bỏ vị trí sẽ bị coi là hèn nhát khi đối mặt với kẻ thù”. Vài ngày
sau, ông đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng trong một bức thư gửi
cho Lucie ngày 2 tháng Tám, ông ghi nhận số bệnh binh, đặc biệt là trong
các sĩ quan lớn tuổi. “Thậm chí anh cảm thấy rất mệt mỏi và ủ rũ, mặc dù
có cơ hội để chăm sóc bản thân một chút chỉ ngay lúc này”. Tuy nhiên,
không có chuyện Rommel nghỉ phép, vì ông đang ở trong cuộc chạy đua
với thời gian. Ông biết rằng người Anh sẽ tăng cường lực lượng và ông
quyết định thực hiện thêm một nỗ lực nữa để đến được kênh đào Suez trước
khi họ trở nên quá mạnh, ông và ban tham mưu đánh giá rằng Tập đoàn
quân VIII nhiều khả năng sẽ nhận được bổ sung đáng kể. Do mối đe doạ từ
không quân phe Trục, con đường Địa Trung Hải trở nên quá nguy hiểm;
những con tàu tiếp viện phải đi vòng qua mũi Hảo Vọng ở cực nam châu
Phi. Rommel tính toán rằng chúng sẽ không thể đến nơi trước đầu tháng
Chín. Vì thế, ông cần tấn công trước thời điểm đó và chọn mục tiêu là ngày
26 tháng Tám. Như thế ông sẽ có tối thiểu bốn tuần để tích lũy lực lượng,
bao gồm cả tiếp tế, để có được một cơ hội khả dĩ thực hiện một cuộc tấn
công thắng lợi. Hiện vẫn còn vấn đề là người Ý chiếm một tỷ lệ không
công bằng trong không gian vận chuyển. Rommel đổ lỗi việc này đa phần
do Tướng Enno von Rintelen, tùy viên quân sự Đức tại Rome, người được
giao thương lượng không gian vận chuyển với người Ý. Ông đặc biệt tức
giận việc một sư đoàn bộ binh Ý, Sư đoàn Pistoia, đến đất nước này sớm
hai tuần, trong khi ông vẫn phải chờ hai phần ba Sư đoàn 164 và Lữ đoàn
Dù Ramcke mà người ta đã hứa với ông. Cũng có sự thiếu hụt nghiêm
trọng các hạ sĩ quan, đặc biệt là các chỉ huy xe tăng. Tuy nhiên, vào giữa
tháng, những vấn đề đó đã được cải thiện. Rommel cảm thấy đã có đủ
người và vũ khí để thực hiện cuộc tấn công, và ông dự kiến sẽ có đủ nhiên
liệu cho các hoạt động trong mười ngày. Trong một báo cáo ngày 15 tháng
Tám gửi đến OKW, OKH, Commando Supremo (Tư lệnh Tối cao) và
Kesselring, ông giải thích ý định của mình. Kế hoạch của ông là ghìm chân
quân Anh ở phần phía bắc hệ thống phòng thủ El Alamein bằng các cuộc
tấn công của người Ý, trong khi các lực lượng cơ động của Đức thâm nhập
vào miền nam, quét lên đến bờ biển, sau đó bao vây và tiêu diệt các lực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.