EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 170

“Tôi vẫn đang chọn thời điểm thích hợp, bởi đang chuẩn bị xây

dựng nhà tưởng niệm nhà thơ Lee Joek-yo…”

“Trong nhật ký, anh Seo Ji-woo có nói rằng: có lẽ ông nội sẽ giết

anh ấy. Hình như vì thế mà Seo Ji-woo mới đưa nhật ký cho cháu.”

“Cô nói gì cơ?”

“Trong vụ tai nạn ấy, thưa luật sư, trong tai nạn giao thông

khiến Seo Ji-woo thiệt mạng, có người đã nhìn thấy.”

“Trong biên bản ghi chép vụ tai nạn không thấy những điều

này.” Tôi vẫn chưa hiểu ý thực sự của Eun-kyo là gì.

Đọc xong bút ký của nhà thơ Lee Jeok-yo, xem biên bản điều tra

về vụ tai nạn giao thông của cảnh sát, những việc này chẳng qua chỉ
là việc của một tháng trước. Biên bản chỉ ghi chép: chiếc ô tô
Ssangyong đã không chịu được khi xe chạy quá tốc độ, nên bị rơi
xuống và nổ ở khúc rẽ, không có ai chứng kiến. Viên cảnh sát phụ
trách điều tra nói, có lẽ tối hôm trước Seo Ji-woo đã uống quá
nhiều rượu, còn chưa tỉnh hẳn đã lái xe. Viên cảnh sát này là người
rất quen thân với tôi trước đây.

“Có một chú sống ở tầng hai tiệm giặt khô, sau khi vụ việc xảy ra

mấy ngày, mẹ cháu nói vô tình nghe thấy chú ấy kể về vụ tai nạn
ấy. Lúc đó cháu vẫn còn đang chìm trong bóng tối, đâu muốn
chứng kiến hay nghe gì chứ, có ý nghĩa gì đâu, nên nghe xong cũng
bỏ ngoài tai. Sau đó, cháu nghĩ, nếu bút ký của ông nội được công
khai, liệu sẽ đưa tin gì nhỉ, mà tại sao lại chưa đưa tin? Rồi cháu nhớ
tới lời nói của mẹ. Tối hôm trước, cháu đã đi gặp chú ấy, cháu cũng
quen chú ấy mà.”

“Sau đó thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.