EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 211

“Mai tôi phải đi ra ngoài cùng mẹ. Không phải anh nói trước khi

vào đại học, chúng ta không gặp nhau sao?”

Tôi im lặng.

“Hẹn gặp nhau ở nhà ông nội.” Cô ấy cúp điện thoại.

Tôi rất tức giận, đấm vào tường thình thịch. Tôi cảm tưởng

thầy và Eun-kyo kết bè lại để bài xích tôi vậy. Tôi thực sự cảm thấy
không thoải mái. Thời gian gần đây, thầy vui buồn ra sao đều
không lộ ra bên ngoài, thường chỉ mỉm cười nhẹ nhàng với tôi. Biểu
hiện như vậy cũng là yếu tố quan trọng khiến tôi bất an. Trong
tác phẩm Những ghi chép Malte của Rainer Maria Rilke

(2)

đã viết:

“Nỗi sợ sinh ra khi sợ đá hoa cương tôi nằm biến thành màu xám,
nỗi sợ sinh ra khi sợ tôi sẽ hét gọi to đến nỗi mọi người chạy đến và
đập vỡ cửa, nỗi sợ sinh ra khi sợ tôi sẽ bị lộ thân phận mà nói rõ tất
cả những điều mình sợ, và nỗi sợ sinh ra khi tất cả các sự vật đều
không thể nói ra, có thể tôi cũng không nói được gì.”

Bất giác, tất cả mọi thứ lại đều quay về thời điểm ban đầu,

không hiểu sao, tôi chỉ thấy sự hòa bình này có chút gì đó không
bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.