EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 270

“Thực sự lại là gấp đôi rồi!” Tôi hớn hở hò reo.

“Trái tim cậu quyết định thời gian. Ở đây là khách sạn California,

có cần phải trẻ hơn chút nữa không?” Cô ấy cười ha hả.

“Được rồi, đây là khách sạn California, để chúng ta trở về tuổi

20 nào.” Tôi hào hứng quay bánh xe thời gian một cách thú vị như
một cậu thiếu niên mới lớn. Thời gian hay tên gọi đều không là gì
cả.

“Đây là khách sạn California!” Cô ấy hét lên.

“Đây là khách sạn California!” Tôi cũng hét phụ họa theo.

“Đây là khách sạn California!” Những thanh niên đẹp trai, tuấn

tú trong bụi cây đang hát.

Nước sông làm ướt những đầu ngón chân. Gió lướt nhẹ qua tôi,

bánh xe thời gian đang quay, đồng cỏ đó mềm mại dễ chịu hơn
giường. Người phụ nữ đó trở về 20 tuổi... 19 tuổi... 18 tuổi... 17 tuổi.

“Cùng tuổi với tôi rồi!” Tôi cười ha hả.

“Chúng ta cùng tuổi rồi!” Cô ấy đấm nhẹ vào bờ vai khỏe

mạnh, vạm vỡ của tôi.

Chuyện cuối cùng tôi nhớ được là tôi chạy ra cửa.

Tôi phải tìm được đường trở về chỗ ban đầu của tôi.

Nhân viên lễ tân nói hãy thư giãn, chúng tôi chỉ thực hiện công
việc tiếp đón

Bạn muốn thanh toán khi nào cũng được

Nhưng bạn vĩnh viễn không thể rời đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.