EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 272

H

Bút ký của thi nhân

Thực hiện

ôm đó là sinh nhật của tôi. Sáng sớm, Seo Ji-woo đã gọi điện
thoại đến.

“Thầy giáo, chúc thầy sinh nhật vui vẻ. Buổi tối, tôi sẽ đến

chúc mừng sinh nhật thầy, nếu thầy muốn mời ai đến, cứ bảo
tôi.”

“Sinh nhật gì cơ chứ, cậu đến nhà tôi đi, Eunkyo cũng sẽ đến.”

“Cô ấy biết ngày sinh nhật của ông ạ?”

“Không phải cậu bảo cô ấy sao? Mà cũng đúng, Internet ngày nay

rất phát triển, kiểu gì cô ấy chẳng biết.”

“Không mời người khác nữa ạ?”

“Không cần phiền phức. Cậu không đến cũng được, nếu định

đến, thì đến một mình thôi. Chúng ta cùng nướng thịt ba chỉ ăn.”

Trên trời mây đen dày đặc, không khí rất mát mẻ.

Bây giờ là mùa thu, lại đúng vào ngày chủ nhật. Tịch liêu – sự tịch

liêu này thật tốt, cho dù là sinh nhật mình, tôi cũng gần như không
tổ chức cùng ai. Cả đời chỉ có mình tôi, sự tịch liêu của một người
ngược lại chính là sự chúc phúc đối với tôi.

Nye là cậu con trai duy nhất của tôi, nó vẫn nhớ sinh nhật của tôi

còn gọi điện thoại đến chúc mừng. Sau khi được phóng thích bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.