EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 268

Da của cô bé không còn chút đàn hồi nào nữa, đầy những nếp

nhăn. Tôi nói: “Không ngờ em già đến như thế này.”

Eun-kyo 68 tuổi “gấp đôi của gấp đôi” trả lời không chút ngạc

nhiên: “Không sao, đây là khách sạn California mà!”

Tôi hôn cô ấy. Một chiếc răng hàm của cô ấy đã rụng, còn hai

chiếc nữa bằng vàng. Lưỡi của cô ấy rất mềm, hố xương đòn
đầy những vết đồi mồi của tuổi già. Tôi đưa lưỡi liếm một cách
dịu dàng. Nhũ hoa của cô ấy tuy vẫn giống như thiếu nữ 17 tuổi,
nhưng do gấp đôi lên, rồi lại gấp đôi nữa, nên bầu vú của cô ấy
cũng đã chảy xệ. Tôi bắt đầu mút, rồi cắn.

“Nhẹ chút, đau quá!” Cô ấy cười hì hì, lật người lại.

Tiếp sau đó đến rốn. “Bụng của em giờ có nhiều thịt quá.”

“Để đợi người thanh niên vượt sa mạc đến đây, em ăn rất

nhiều, nên mới như vậy. Chờ đợi, hì hì, còn vất vả hơn cả lao động.”

Tôi dùng đầu lưỡi xoa chiếc bụng ấy, dùng môi bập nhẹ rốn

của cô ấy, nó như một đứa trẻ xấu xí, rất khô.

“Cái rốn trông buồn cười thật, y như diễn viên hài!”

Nghe thấy thế, cô ấy nói: “Cậu thanh niên à, cậu là chú ngựa

hoang của tôi, rất trẻ.” Tôi rất trẻ. Tôi dùng đầu lưỡi và răng cửa
nhẹ nhàng làm phẳng những nếp nhăn quanh rốn. Cạnh đùi và
trán của cô ấy đều trắng ngần. Năm tháng dần trôi, bắp thịt ở
đùi cũng teo đi, xuất hiện nhiều nếp nhăn giống như mảnh vải có
nhiều nếp gấp. Hành trình từ môi đến phía dưới bên trong đùi,
thời gian của cô ấy có lẽ lại tăng thêm 17 tuổi. Vậy thì, đó là đùi của
người phụ nữ hơn 80 tuổi, thanh nhã, mềm mại, rất tuyệt vời.

Đây là khách sạn California mà, tất cả đều không vấn đề gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.