EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 282

phía tây cũng đang mở. Cửa sổ ấy chỉ để ngắm cảnh, vừa hẹp lại vừa
dài. Đường thông nối tường nhà hàng xóm với bức tường ngoài phía
tây nhà tôi tối đen. Tôi âm thầm bắc thang đến bờ tường ngoài
gần cửa sổ phía tây. Hít thở thật sâu một tiếng.

Không phải tôi không đoán được chuyện gì xảy ra ở phòng sách.

Cái còn lại của tôi chỉ là bản năng mà thôi. Tôi lẩm bẩm nhắc mình
phải ghìm thứ bản năng ấy xuống. Tôi dùng sức siết nắm tay
thành nắm đấm, móng tay đâm sâu lòng bàn tay. Rồi tôi xoa hai
tay vào nhau liên tục, hít thở thật sâu. Chuẩn bị tư tưởng bất luận
nhìn thấy gì cũng không được phép kinh ngạc. Với tôi, đau khổ
giống như chết đi được vậy. Tôi dốc toàn lực để kìm nén. Mà thực
sự tôi đã kìm nén được.

Tôi trèo lên từng thanh ngang của thang, chẳng qua chỉ là năm sáu

bậc mà thôi. Rèm cửa cách bậu cửa sổ một ngón tay. Nước mưa chảy
liên tiếp vào mắt, tôi dùng nắm đấm tay liên tục quệt nước mưa,
sau đó nhìn xuyên vào khe hở hẹp của cửa sổ, nhìn vào bên giường
của phòng sách. Hơi thở bỗng ngừng lại.

Những gì tôi nhìn xuyên qua khe hở đó, thực sự không thể nói ra

được.

Tôi thấy Seo Ji-woo, thấy Eun-kyo. Seo Jiwoo để Eun-kyo ngồi

dạng chân trên đùi của mình. Không chỉ có Seo Ji-woo, Eun-kyo cũng
đang khỏa thân. Trong nhà của tôi, trong phòng sách của tôi, trên
giường của tôi... Tôi thấy cánh tay khỏe mạnh của Seo Ji-woo ôm
lấy eo Eun-kyo đang ngồi trên đùi mình, cũng nhìn thấy lưng của
Eun-kyo ưỡn ra sau và đầu Seo Ji-woo rúc vào lòng Eun-kyo.

Đó mới chỉ là bắt đầu. Tôi không chỉ nhìn thấy nốt ban màu

xanh đen ở mông và nhũ hoa bằng hạt đậu, còn nhìn thấy lồng
ngực nhấp nhô rất mạnh theo từng nhịp thở hổn hển của Eun-kyo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.