EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 306

gian trôi đi. Khi quá đau khổ, tôi cũng sẽ nằm xuống. Chưa đến
một tháng, người tôi gầy đi một nửa.

Tôi cảm giác là vậy. Tuy khát vọng sâu sắc của tôi đối với cô vẫn

chưa hoàn toàn giảm đi, nhưng, không còn ham muốn nóng bỏng
như trước đây nữa, Đồng thời, sự hứng thú đối với cuộc sống cũng
giảm dần. Tôi không nghe điện thoại, chuông cửa reo cũng không
mở cửa. Tôi nói với mọi người mình về quê tĩnh dưỡng. Toàn bộ cỏ
trong sân đã chết héo khô rồi.

Mùa thu qua đi như vậy, bụi cây mỗi ngày một trở nên xơ xác. Nó

xơ xác như chủ nhân như nó vậy, bước những bước chân thư thả,
chiếm lấy toàn bộ trái tim tôi. Bóng tối trườn như rắn theo chân
núi đến vây quanh nhà tôi. Trên đời này không có xa có gần nữa,
cuộc sống trước đây của tôi cũng đều bị lau đi. Từng cơn gió nhẹ
quét qua người tôi, cứ qua một cơn, tôi lại nghe thấy đằng xa có ai
đang thổi sáo.

Nhìn lại, cuộc sống của tôi cô đơn hơn ai hết, tình yêu lần đầu

cũng là lần cuối cùng của tôi cũng đã trở nên vô vọng. Bởi vậy, tôi
nghĩ xác thịt của tôi đã đến lúc phải thối rữa như hoa quả rồi. Hoa
quả đã thối, cuối cùng hạt lộ ra chính là chết.

Tôi chỉ đang đợi cái chết mà thôi. Nếu có thể, tôi rất hy vọng có

thể số đợi xe của tôi được gọi sớm. Nếu dùng rượu shochu có thể
hối lộ người bán vé xe ngựa đi sang thế giới bên kia thì tốt biết
nhường nào! Người bán vé có tai giống chú lừa ấy thường ở trong
giấc mơ của tôi đã nhận rượu shochu của tôi. “Uống ngon quá.”
Anh ta chỉ nói vậy. Mỗi ngày như thế, tôi lại sẽ uống rất nhiều
rượu shochu, nhiều một cách đáng ngạc nhiên, có lúc có ngày uống
hết hơn tám chai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.