FREDDY VÀ KẺ MẶT MỊT - Trang 39

CHƯƠNG V

Charles, con gà trống, ngồi trên hàng rào. Đàng đông, mặt trời vừa mọc,

làm cuộn lên một đụn mây hồng trước mặt y. Charles hít một hơi thật sâu
và hất đầu ra sau như thể sắp gáy, thế rồi y lại thở ra và lắc đầu chán nản.
“Ôi trời,” y nói. “Ôi trời.”

Biết bao nhiêu buổi sáng y đã ngồi trên thanh rào này để gáy, đến nỗi nó

được mài đến nhẵn thin thín. “Cả ngàn buổi sáng,” y nghĩ, “đã cả ngàn buổi
sáng làm việc này. Và chưa có buổi nào ta không nhìn về một ngày phía
trước mà mong chờ hạnh phúc. Chưa bao giờ... cho tới hôm nay. Ôi trời
ơi.”

Vầng mặt trời lúc này mới là một viền vàng tí ti nhú nơi chân trời. Việc

của Charles là xua ai nấy ra khỏi giường trước khi mặt trời lên đủ cao để
cho bóng nắng. Giờ thì chưa có bóng, nhưng một hai phút nữa sẽ có. Nay
từ mỗi cái cây, bụi cỏ và hàng rào ngăn giữa Charles với mặt trời đều đã lờ
mờ kéo một cái bóng về phía y. Chà, phải gáy thôi. Tốt hơn cả là vượt qua
thôi. Thế là Charles hít thêm một hơi thật sâu và gáy.

Thực là một tiếng gáy quá tội nghiệp, vừa yếu vừa khàn, không đủ để

đánh thức đến cả một con muỗi. Và Henrietta thò ngay đầu ra khỏi cửa
chuồng gà.

“Ông bị sao vậy, Charles?” mụ nói. “Thôi đi nhé, nghe như một con

châu chấu voi bị bệnh ấy.”

“Ừm, anh... sáng nay anh không được khỏe cho lắm,” Charles nói.

“Chắc do thời tiết. Anh bị mấy cơn đau nhói ở khớp chân. Anh nghĩ có lẽ
tốt hơn cả là về giường nằm lại.”

“Tôi nghĩ tốt hơn cả là ông đừng có cố quay về giường,” Henrietta nói.

“Nhìn tất cả những cái bóng kia kìa, mà ông lại mới gáy có một lần. Ông
biết điều gì sẽ xảy ra với mấy con gà trống không chịu lo làm việc rồi đấy.
Thành gà hầm nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.