FREDDY VÀ KẺ MẶT MỊT - Trang 67

CHƯƠNG VIII

Chúng đi ngược lên theo con suối, Theodore vừa nhảy ra nhảy vào

những bụi cây vừa oạp oạp, cố ra vẻ càng giống chó càng tốt. Ngay trước
khi chúng ra tới đường, Freddy bất thình lình dừng lại, nhìn xuống làn nước
nơi một cái cùi bắp đang bập bềnh trôi theo dòng. “Coi kìa!” chú nói.

“Cái đó thì có gì vui?” Theodore nói.
“Trời ạ,” Freddy nói, “anh không thấy cái đó có ý nghĩa gì sao?
“Nó có nghĩa là đứa nào đó đã quăng một cái cùi bắp xuống nước.”
“Đúng, nhưng đứa nào?”
“Đứa nào!” con ếch bảo. “Sao tôi biết được? Mà có vấn đề gì chứ? Mấy

ngày qua tôi thấy khối cùi bắp trôi xuống đây.”

“Rất vấn đề đấy,” Freddy nói. “Con suối này chảy thẳng từ Rừng Lớn

xuống. Chắc chắn cái kẻ ném cùi bắp xuống dòng nước có là ai thì hắn
cũng phải sống trong Rừng Lớn. Và nếu tôi đoán không sai thì đó chính là
cái bắp ngô ăn trộm từ nhà băng.”

“À, hiểu rồi,” Theodore nói. “Thế cậu cho rằng thực sự là Kẻ Mặt Mịt

đấy ăn trộm nhà băng?”

“Tôi không tin có Mặt Mịt,” Freddy nói.
“Tại cậu chưa từng gặp hắn thôi,” con ếch nói. “Chà, tôi cũng chưa bao

giờ gặp Tổng thống Hoa Kỳ, nhưng tôi hoàn toàn tin là có ông ấy.”

“Tôi mong anh đừng có tranh cãi quá nhiều thế,” con heo nói. “Và lôi

Tổng thống Hoa Kỳ vào đây thì được gì nào. Đi thôi. Chúng ta có thám
hiểm Rừng Lớn hay không đây?”

Thế là chúng ngược theo dòng suối và băng qua đường, bước vào bầu

thinh lặng âm u của Rừng Lớn. Theodore vừa phóng vừa sủa trong cây bụi,
và mấy lần làm Freddy giật cả mình vì bất ngờ nhảy ra ở một chỗ hoàn toàn
khác. Nhưng trong lớp cải trang, và với một khẩu súng thật khoác vai, con
heo thấy mình không còn sợ như lần thăm rừng trước. Chú lầm lũi đi một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.