FREDDY VÀ KẺ MẶT MỊT - Trang 87

CHƯƠNG X

Một vài tiếng trước khi cuộc họp này bắt đầu, ông Webb, tức con nhện,

đã khởi hành từ chuồng bò là nơi ông sống cùng bà Webb để ghé sang
Freddy. Thường mỗi khi có việc gì cần kể với Freddy, ông sẽ đu một sợi tơ
dài từ tấm mạng của ông xuống mũi một con bò nào đó trong đám, và nếu
mụ bò đó không hắt hơi làm văng ông quá nửa cái chuồng, ông sẽ leo lên
tai mụ và đề nghị mụ gọi Freddy tới gặp ông. Nhưng lần này là một vấn đề
cơ mật, và sau khi đã bàn thảo kỹ với bà Webb, ông quyết định rằng tốt
nhất là tự mình đi gặp Freddy.

Với bạn hay tôi thì từ chuồng bò tới chuồng heo chẳng phải là một

quãng đường dài, nhưng với một con nhện thì đó là một chuyến đi mệt
nhọc và thậm chí khá nguy hiểm. Len lỏi qua đám cỏ của khu chuồng trại
cũng hệt như mở lối xuyên rừng rậm vậy. Ông nhện phải dùng tám chân mà
đẩy và leo cật lực. Gặp một cọng cỏ ngả về hướng sắp đi tới, ông sẽ trèo
lên và đi bộ tới đầu kia cọng cỏ rồi buông mình xuống, có khi xa tới sáu
inch hay cả bộ, và luôn chực chờ nguy cơ một đồ súc vật bất cẩn nào đó có
thể dẫm lên mình.

Nhưng ông Webb là một con nhện can đảm, và ở đâu có việc phải lo thì

ở đó không gì được phép cản đường ông. Sau đúng ba tiếng lên đường, ông
đã leo lên được bên ngoài cửa sổ phòng làm việc của Freddy. “Cũng vừa
đúng lúc,” ông hổn hển, và rồi không đợi nghỉ lấy hơi, ông lập tức đi dọc đi
ngang cửa sổ để cho con heo phải chú ý tới mình.

Cửa sổ bẩn đến nỗi ông Webb không thể nhìn vào trong, nhưng qua âm

thanh, ông biết Freddy có trong đó. Thế rồi ông nhận ra rằng, nếu ông mà
đã không thấy được Freddy thì Freddy cũng chẳng thấy được ông, thế là
ông luồn qua một vết nứt bên trên cửa sổ mà đi bộ lên trần phòng làm việc.
Xong ông se một sợi tơ dài và thả xuống, bắt đầu lắc lư đung đưa tới lui
giữa hai con vật đang nói chuyện say sưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.