FREUD THÂN YÊU - Trang 1012

cứu Lệ Hữu rồi lên thuyền máy rời đi trước khi cơn bão ập đến. Xung
quanh chỉ có container cỡ lớn và những lối đi trống trải. Hoài Sinh gào lên
ra lệnh giữa cơn mưa xối xả; "Chia ra lục soát!"

Người Chân Tâm ướt sũng, lớn tiếng hỏi: "Con tin này thì sao?"

"Để một người lại trông chừng, cô đi tìm Lệ Hữu."

Chân Tâm không nói không rằng, cầm khẩu AK47 đơn giản nhất chạy

vào màn mưa. Cô ta ôm súng, cố gắn g tiến từng bước khó nhọc trong cơn
mưa. Mưa như trút nước, tia chớp màu bạc trên bầu trời u ám bổ xuống
từng đường ngoằn ngoèo, giáng ánh bạc rợn người xuống từng dãy
container vỏ sắt cao cao, hệt như cảnh tượng trong phim thảm họa. Gió buốt
mưa giá dồn dập đập vào người cô ta, bầu không khi tăm tối mang vị mặn
của gió biển. Cô ta không kìm nổi cơn run rẩy, nhưng cũng nhờ đó mà hơi
nóng khiến người choáng váng khó chịu tiêu tan phần nào.

Cô ta ra sức hít lấy cơn gió điên cuồng, đôi mắt tối đen lóe lên. Trở về

theo đường cũ, cô ta chậm rãi di chuyển dọc mấy thùng sắt, tập trung toàn
bộ sức chú ý vào hai tai, ngoài tiếng gió mưa vang dội miên man thì không
còn gì khác. Trong khoảng thời gian rất lâu, không có tiếng súng nào vang
lên, chứng tỏ không ai phát hiện ra dấu vết.

9 giờ 48 phút.

Cô ta trở lại trước xe. Nhóm người chia ra đi tìm cảnh sát và Lệ Hữu

vẫn chưa quay lại. Chiếc xe chở con tin để cửa mở. Một nguời đàn ông
đang cảnh giác cầm súng, trông chừng con tin. Gương mặt thanh tú của
người đàn ông trên xe lăn hiện lên qua lớp cửa sổ được mưa gột rửa, trắng
như tuyết. Cơn mưa đã xối ướt người anh, mái tóc ngắn bết thành từng lọn,
vài giọt chảy qua khuôn mặt góc cạnh rồi rơi xuống.

Cô ta lẳng lặng nhìn anh, vừa lúc có một tia chớp lóe lên, ánh sáng trắng

xóa tôn lên vẻ đẹp như dao gọt búa đúc của anh. Đúng vào thời khắc ấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.