FREUD THÂN YÊU - Trang 1044

Chân Ý yên tâm lên xe. Người kia trông rất quen, thi thoảng xuất hiện

bên cạnh Ngôn Cách. Anh ta sinh ra ở nhà họ Ngôn và lớn lên cùng Ngôn
Cách.

"Anh là Tô Minh phải không?" Chân Ý lân la làm quen.

"Vâng." Anh ta trả lời cứng nhắc, một giây sau nói, "Cô Chân, dạo gần

đây bến tàu điện ngầm xảy ra vài vụ tai nạn sập thang cuốn, thỉnh thoảng
còn xảy ra trộm cướp."

Chân Ý hiểu ra, cười đáp: "Cảm ơn."

Tô Minh không tỏ thái độ, mặt mày nghiêm nghị.

Xe ô tô dừng ở ngã tư. Phía trước nhấp nháy ánh đèn đỏ, vài chiếc xe

cảnh sát đỗ ở đó. Đường đã bị chặn, xe cộ không tài nào nhúc nhích. Rất
nhiều người vây quanh theo dõi, cảnh sát đang giải tán đám đông. Tô Minh
liếc nhìn, nói: "Đi đường Thiên Phụ."

Chiếc xe chuyển hướng, Chân Ý quay lại nhìn về phía ngã tư đằng xa.

Từng chiếc xe cảnh sát lao qua, đèn báo lập lòe như dòng sông chảy xuôi.
Họ đang đuổi theo Biện Khiêm và Tư Côi à? Chân Ý lo lắng cực kỳ.

Xe đang chạy dọc tuyến đường chính, lúc sắp đến ngã tư thì nghe đoạn

đường phía trước vọng về tiếng xe chạy rền vang cùng tiếng còi xe cảnh sát
đến gần, Tô Minh lập tức phanh xe. Chân Ý chúi đầu về phía trước, ngẩng
lên thấy một chiếc xe màu đen với tay lái điêu luyện đang lách tránh rồi
vượt đèn đỏ phóng vụt qua ngã tư phía trước, mang theo một chuỗi xe cảnh
sát kéo dài mấy chục mét len lỏi gào rú phóng lên. Tốc độ nhanh đến nỗi
Chân Ý không thể thấy rõ bóng người trong chiếc xe đầu tiên. Những chiếc
xe đi cùng hướng với cô suýt nữa đụng vào vì không kịp phanh lại, chới với
tấp vào ven đường, người trong xe hoảng hồn ló đầu ra nhìn quanh. Chân Ý
sững sờ, khả năng lái xe của Biện Khiêm đâu có giỏi đến thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.