FREUD THÂN YÊU - Trang 1058

“Nhưng…” Chất giọng thanh khiết của Ngôn Cách kéo tất cả trở lại,

“Đây không phải niềm tin của cảnh sát Tư. Niềm tin của cô ấy và luật sư
Chân là niềm tin bình thường nhất nhưng kiên định nhất của mỗi một người
bảo vệ chính nghĩa: bảo vệ từng người dân bé nhỏ, không hi sinh lợi ích và
tính mạng của cá thể. Không đem tính mạng ra so sánh, cũng không đem
tính mạng ra làm phép toán. Vì một người, có thể đối chọi với đám đông
đại biểu cho quyền lực.”

Biện Khiêm sửng sốt.

Ngôn Cách đứng thẳng tắp trong cơn gió đêm. Thế giới này ồn ã và

nhộn nhịp, mê say và thối nát, riêng anh sáng suốt, không vướng bụi trần.
“Niềm tin của cô ấy trái ngược với anh, chính vì vậy mà cô ấy mới chủ
động đưa ra kế hoạch bắt anh.”

Biện Khiêm thảng thốt. Và khoảnh khắc ấy, Tư Côi vốn mềm oặt dưới

đất đột nhiên đứng dậy, thần tốc rút khẩu súng dự bị của Biện Khiêm gí lên
đầu anh, tay kia bẻ ngoặt tay phải của anh. Chân Ý thoát khỏi kìm kẹp, ngã
nhào xuống đất, vội bò bằng cả tay lẫn chân đến cạnh Ngôn Cách, ôm lấy
chân anh. Ngôn Cách cúi đầu liếc nhìn cô gái ngồi bên chân với nước mắt
chan hòa như con mèo mướp. Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, trái tim buông
lỏng phần nào.

Tư Côi gí súng vào đầu Biện Khiêm, toàn bộ súng sau lưng Biện Khiêm

liền nhắm vào Tư Côi. Biện Khiêm nâng tay lên, vỏ súng dao động trên
ngón trỏ của anh. Khuôn mặt thanh tú vẫn ung dung, mỉm cười với Tư Côi:
“Em muốn giết anh à?”

“Em muốn bắt anh. Bác sĩ Ngôn nói rất đúng, vì vậy em mới muốn tận

tay bắt anh.” Tư Côi vẫn cong khóe môi, mái tóc ngắn của cô tự do bay
múa trong làn gió biển, “Đầu tiên là để cảnh sát truy đuổi tên giả dạng khắp
thành phố vì không muốn nổ súng ở bệnh viện, sau đó để một mình em bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.