FREUD THÂN YÊU - Trang 1064

Mắt Ngôn Cách thoáng lóe lên, vẻ mặt hững hờ như nước. Anh không

nóng ruột, cũng không nản lòng trước bệnh tình của Chân Ý. Cứ vài ngày
lại phụ đạo tâm lý cho cô một lần, dù phải kéo dài suốt cả cuộc đời, anh
cũng không hề chán ngán.

Ngôn Cách mở cửa xe, Chân Ý vùi mình trên ghế say ngủ, bọc chăn

cuộn tròn chỉ để hở khuôn mặt trắng ngần. Nhìn đồng hồ đeo tay, đã quá 0
giờ. Ở cảng biển đối diện, pháo hoa đã phủ kín cả bầu trời đêm. Anh chỉnh
kim phút lùi lại một vạch rồi cúi người, khẽ vuốt trán cô, cất giọng nhẹ
nhàng lôi cuốn: “Hey!”

“Hả?” Cô ngái ngủ đáp lại, vì tay anh hơi lạnh nên cô khẽ run lên, nhíu

mày vẻ ghét bỏ rồi rúc đầu vào chăn.

“Chân Ý…” Anh đưa tay luồn vào kéo mặt cô ra, giọng điệu dụ dỗ,

“Xem giờ này.” Anh giờ đồng hồ tới trước mặt cô, đếm chậm rãi, “Mười,
chín, tám…”

Chân Ý nghiêng đầu gục trên lòng bàn tay mát lạnh của anh. Lúc nghe

tiếng đếm ngược, cô mơ màng mở mắt ra, ngơ ngác nhìn hồi lâu rồi dần dần
tập trung trở lại. Cô nhìn kim giây nhích từng vạch một bằng đôi mắt lấp
lánh ánh sao, hân hoan reo hò: “Sắp sang năm mới rồi.”

Trong buồng xe ấm áp và kín bưng, anh khẽ cong khóe môi, tiếp tục

đếm: “Bảy, sáu, năm…”

Bàn tay nhỏ bé của cô níu lấy tấm chăn, má vùi trên lòng bàn tay anh,

không hiểu vì sao lại thấy hồi hộp và mong đợi đến lạ. Anh chậm rãi cúi
đầu, nhích tới gần cô: “Bốn, ba, hai…”

Cô nhắm mắt lại, anh nghiêng người hôn môi cô.

“Ưm…” Cô yểu điệu kêu lên, hệt như con mèo biếng nhác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.