Phòng xử án bàn tán xôn xao.
"Lúc lấy lời khai, cô đã nói Hoài Như muốn giết cô?"
"Đúng."
"Khi ấy, cô có muốn giết Hoài Như không?"
"Không muốn."
"Báo cáo khám nghiệm tử thi cho thấy ngoài vết thương do bị ngã thì
trên cổ Hoài Như còn có vết dây. Tại sao lại vậy? Tại sao lại thay đổi hình
thức gây án?" Doãn Đạc hỏi.
Câu hỏi có vẻ như rất bình thường, nhưng Chân Ý hiểu rõ rằng anh đang
nhấn mạnh "thay đổi hình thức gây án", mục đích là để loại bỏ "giết người
hợp pháp trong tình huống tự vệ". Cô chỉ bị bệnh, không có nghĩa là IQ và
năng lực chuyên môn có vấn đề.
Người trên tòa đều chờ đợi Chân Ý trả lời câu hỏi hóc búa này như thế
nào. Cô giả bộ hồ đồ hỏi ngược lại: “Tôi không hiểu, hình thức gây án gì
cơ?”
"Tại sao lại siết cổ rồi đẩy cô ta xuống tầng?"
“Tôi thật sự đã siết cổ cô ta, nhưng không hề đẩy cô ta xuống tầng." Cô
nói tiếp bằng giọng mạch lạc rõ ràng, "Trước khi đưa ra được chứng cứ
chứng minh tôi đẩy cô ta xuống tầng, thì việc phía khởi tố nói tôi “thay đổi
hình thức gây án" là không thỏa đáng và bất hợp lý."
Trong mấy phút ngắn ngủi, Doãn Đạc bị cô bắt thóp hết lần này đến lần
khác: "Ý cô là cô đã siết cổ nạn nhân, nhưng không rõ vì sao cô ta ngã lầu
phải không?"
"Phải."