FREUD THÂN YÊU - Trang 1078

Doãn Đạc không hỏi Chân Ý nữa mà gọi nhân chứng. Nhân chứng họ

Tô cho biết sáng hôm đó cô ta đi đến dưới tòa nhà và nghe thấy trên đầu
mình có tiếng kêu la của phụ nữ, ngẩng đầu lên thì thấy Chân Ý đẩy Hoài
Như xuống tầng. Doãn Đạc cầm ảnh của Hoài Như cho cô ta xem: "Đây là
người bị ngã phải không?"

Nhân chứng họ Tô bối rối: "Không biết, cô ta ngã thảm quá, tôi không

dám nhìn." Phản ứng chân thật.

Doãn Đạc chỉ Chân Ý ở ghế bị cáo: "Cô gái này là người đẩy phải

không?"

"Đúng."

"Cao 13 tầng, cô thấy rõ chứ?"

"Tôi thấy tóc cô ta rất dài, mặc áo phông tay ngắn màu trắng. Trời hôm

ấy rất lạnh, chắc hẳn là người sống trong căn hộ."

Doãn Đạc hỏi xong liền trình chiếu đoạn băng giám sát ở khu căn hộ của

Chân Ý: "Nạn nhân bị ngã vào khoảng 6 giờ 5 phút. Băng ghi hình cho thấy
bị cáo chạy khỏi nhà vào 6 giờ 6 phút 38 giây." Đoạn băng dừng lại, "Có
thể thấy hôm đó bị cáo mặc áo phông tay ngắn và quần ở nhà, chân không
đi giày." Phù hợp với miêu tả của nhân chứng.

Doãn Đạc quay lại nhìn Chân Ý: "Camera giám sát ở nhiều đoạn đường

cho thấy bị cáo đã đi lại trên phố với cách ăn mặc như trong đoạn băng. Tôi
cho rằng lúc này bị cáo đã mất tự chủ và trở nên vô cùng nguy hiểm."

Màn chiếu của phòng xử án xuất hiện vài hình ảnh: Chân Ý chân không

chạy giữa đường trong trạng thái bết bát hỗn loạn, lúc thì ở camera giám sát
chỗ này, lúc thì lại ở ngã tư kia. Cô mặc chiếc áo phông mỏng manh, bàng
hoàng ngơ ngác giữa trời rét mướt, một hình ảnh quá trực quan và chấn
động lòng người! Người dự thính rỉ tai bàn tán. Xét cho cùng thì Chân Ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.