FREUD THÂN YÊU - Trang 1079

điềm tĩnh tự chủ trên tòa và người hoảng loạn trốn chạy trong đoạn băng
quá khác biệt. Thì ra đây chính là nhân cách phân liệt. Dù tiếng nghị luận
nổi lên, Chân Ý vẫn không chút dao động.

Doãn Đạc vừa hỏi xong, cảnh sát tòa án mở ghế bị cáo. Chân Ý bước ra

rồi đi đến vị trí luật sư bào chữa, gật đầu với chánh án và thành viên bồi
thẩm đoàn. Sau đó, cô bước đến trước mặt trợ lý tòa án, lịch sự hỏi: "Tôi
muốn mượn đoạn băng giám sát giao thông mà công tố viên Doãn Đạc phát
khi nãy."

Trợ lý tòa án phát đoạn ghi hình một lần nữa, Chân Ý quan sát một vài

hình ảnh trong đó rồi nói với trợ lý: "Chạy, dừng lại, chạy tiếp, chụp lại,
dừng..."

Phòng xử án chỉ có giọng nói bình thản cúa cô, bồi thẩm viên và người

dự thính dõi mắt trông theo, không biết cách phát như vậy có gì khác với
trước đó.

Sau mấy lượt, Doãn Đạc phát hiện những chỗ cô bảo dừng đều là lúc cô

tiếp xúc với người xa lạ trên đường. Anh thoáng cảm thấy gì đó, quả nhiên
Chân Ý quay lại nhìn mọi người và nói: "Như mọi người đều thấy, có đoạn
tôi băng qua đường bị một chiếc xe tông ngã, tài xế đã xuống xe mắng tôi,
rồi lại có đoạn tôi chạy qua ngõ bị người phụ nữ xông lên lôi kéo quát
mắng. Và còn nhiều đoạn khác, nhưng phản ứng của tôi là gì?"

Mọi người im lặng, "Tôi không tranh cãi với bất cứ ai, cũng không chủ

động tiếp xúc cơ thể với họ, tôi đang trốn tránh." Nói xong, cô mỉm cười
với Doãn Đạc, "Cám ơn công tố viên Doãn đã cung cấp đoạn băng này, nó
đã chứng minh được tôi sẽ không đe dọa bất cứ ai dù trong tình huống tinh
thần thất thường." Hay cho chiêu gậy ông đập lưng ông!

Doãn Đạc thậm chí không có lý do để nói "phản đối". Chân Ý nhã nhặn

gật đầu với trợ lý tòa án: "Cảm ơn." Đồng thời, cô lấy làm mừng vì Ngôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.