FREUD THÂN YÊU - Trang 1161

"Bố…" Bé cưng như thấy cứu tinh, miệng mím lại, nước mắt từng hạt to

tướng lã chã rơi xuống.

Cô bé giãy khỏi lòng mẹ, tuột theo đùi mẹ xuống, cặp chân ngắn chạy

phịch phịch tới, bàn tay nhỏ bé ôm chân bố không buông, lau hết nước mắt
nước mũi lên chân bố: "Bố..."

Chân Ý đứng dậy: "Cắt tóc cho nó.”

"Vậy à?"

Ngôn Cách cúi người ôm con, vừa đưa tay tới, bé cưng đã leo phắt lên

như chú khỉ, đạp lên chân và ngực bố, leo lên ôm chặt lấy cổ bố, khóc thảm
thiết vô cùng, "Hong… bố, hong… hong muốn... Hu hu... "

Ngôn Cách ôm cô nhóc vào lòng, vỗ nhẹ cái đầu bù xù, dịu dàng dỗ

dành: "Được rồi, không cắt nữa."

Bé cưng lập tức nín khóc, thút tha thút thít, bàn tay siết lại, ngoan ngoãn

dụi mắt.

Chân Ý bất mãn: "Anh lại đồng ý với nó, lẽ ra nên cạo đầu đó."

"Không phải lần trước đã cạo rồi sao?" Ngôn Cách ôn hòa nói, "Tóc bé

cưng nhà mình rất đẹp, không cần cạo nữa đâu."

Chân Ý bặm môi ngồi phịch xuống ghế, "Hừ!"

Ngôn Cách: “…”

Ngẫm nghĩ một hồi, anh xoa đầu bé cưng: "Bé cưng nhà ta ngoan ngoãn

cắt tóc để mẹ vui có được không?"

Bé cưng chu môi, ra vẻ đáng thương nhìn mẹ, lại nhìn bố, tủi thân nói:

"Vân (Vâng).”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.