FREUD THÂN YÊU - Trang 14

Chân Ý không đón nhận sự ưu ái ấy, mỉm cười, giải thích: “Tôi không

làm dân sự, chỉ chuyên lo mấy vụ hình sự kiểu như tổn thương thân thể
thôi, nếu các cô gặp phải mấy chuyện như giết người, bạo hành, cưỡng
hiếp... thì nhớ đến tìm tôi nhé.”

Tống Y: “...”

Tư Côi quay đầu đi chỗ khác, cười đến mức vai run run.

“...Biết rồi, lần sau gặp.”

Chân Ý không quan tâm đến cái miệng quạ đen của mình, càng không

ngờ rằng lời mình nói lại ứng nghiệm. Tối hôm đó, quả thật đã có chuyện
xảy ra.

Tư Côi trông theo hướng Tống Y: “Chân, đại minh tinh thân thiện với

cậu thế, tớ tò mò luật sư các cậu có quan hệ thế nào với người ủy thác vậy?”

“Chồng hờ vợ tạm.” Chân Ý hơi đăm chiêu: “Ngắn ngắn một chút là

tình một đêm; dài hơn là bồ bịch. Thi thoảng thật lòng, quá nửa giả dối.
Tóm lại một câu: Đôi bên cùng có lợi.”

Tư Côi bị ví dụ của cô chọc cười, thoáng nghĩ ngợi lại phì cười, đúng là

thỏa đáng không thể bàn cãi.

“Chân, vợ cả là ai thế?”

“Pháp luật.”

“Tại sao?”

“Bởi vì bọn tớ “chui” vào kẽ hở của pháp luật.”

“...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.