FREUD THÂN YÊU - Trang 61

máy đồ thị có một đường thẳng dao động kịch liệt.

Chân Ý rất bình tĩnh, nhìn chằm chằm khuôn mặt vặn vẹo dưới cơn

phẫn nộ của Tống Y: Trong vụ án này, cô ta không chỉ là nhân chứng!

Không thân quen với nạn nhân thì không có động cơ giết người ư?

Không, còn một động cơ nữa gọi là trả thù xã hội. Giờ đây cô ta đã là nghi
phạm!

Tống Y thấy Chân Ý không nói gì, con ngươi như muốn rớt ra, gào lên

giận dữ: “Chân Ý, cô là con khốn! Cô là luật sư của tôi mà cứ để tên đốn
mạt này đả kích tôi, bôi nhọ tôi ư? Không phải cô giỏi lắm sao? Là giả dối!
Đều do cô vô dụng nên Đường Thường mới chết. Bây giờ cô còn muốn hại
chết tôi! Cô muốn làm luật sư nổi tiếng, bản lĩnh của cô ở đâu rồi!”

Thấy Tống Y mất khống chế, Tư Côi ấn cô ta xuống ghế.

Máy kiểm tra nói dối in biểu đồ sinh lý lên trang giấy, phát ra những

tiếng “tạch tạch”.

Chân Ý vẫn im lặng, nhưng ánh mắt lạnh tanh.

Tống Y, tôi đã nói rồi, đừng giấu diếm tôi. Tôi là luật sư của cô, dù cô

thật sự giết người tôi cũng biện hộ cho cô, đạp lên đạo đức của tôi biện hộ
cho cô! Tôi chỉ có một yêu cầu với cô mà thôi! Đừng giấu diếm. Nhưng cô
thậm chí không làm được dù chỉ một việc duy nhất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.