GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 102

“Cậu nghe người ta nói… hay tự mình trải nghiệm?”
Georgina thốt ra tiếng thở gấp đầy kinh ngạc, rồi ho sặc sụa trong đúng

mười giây, trong khi đó gã thuyền trưởng xăng xái vỗ vỗ lên lưng nàng.
Khi cuối cùng có thể thở lại được, nàng cho rằng có lẽ mình đã bị gãy mất
vài đốt sống vì những cú vỗ chắc như gạch của một bức tường gạch như
hắn.

“Thuyền trưởng Malory, tôi tin rằng việc tôi có kinh nghiệm hay không

chẳng liên quan gì đến công việc này.”

Nàng còn định nói nhiều hơn nữa về câu hỏi khiếm nhã ấy, nhưng câu

nói “Đúng vậy” của hắn đã làm nàng cụt hứng. Vậy cũng may, vì lúc đó
nàng không suy nghĩ như một đứa trẻ mười hai tuổi. Và dù sao đi nữa, hắn
vẫn còn có điều muốn nói.

“Cậu sẽ phải thứ lỗi cho ta, Georgie. Chắc cậu không biết rằng xúc phạm

người khác là thói quen của ta và sự phẫn nộ của đối phương chỉ càng
khuyến khích ta chọc tức họ hơn thôi. Vậy nên cố gắng đừng quá tự ái, bởi
vì thành thật mà nói, những biểu hiện tức tối của cậu chỉ khiến ta thấy vui
thích.”

Nàng chưa bao giờ nghe thấy điều gì quá… quá vô lý như thế và hắn nói

vậy mà không có chút ăn năn nào. Cố tình trêu tức. Cố tình chọc ghẹo. Cố
tình xúc phạm. Quỷ tha ma bắt hắn đi, hắn còn vô lại hơn nàng nghĩ lúc đầu
nữa.

“Ngài không thể kiềm chế thói khiêu khích đó sao… thưa ngài?” Nàng

nghiến răng hỏi.

Hắn bật ra một tiếng cười ngắn. “Và bỏ lỡ những câu nói ‘khôn ngoan’

như cậu vừa nói ư? Không đâu, nhóc, ta không từ bỏ những niềm vui của
mình vì ai hết, kể cả là đàn ông, đàn bà hay trẻ con. Suy cho cùng, chúng
cũng đâu có nhiều nhặn gì.”

“Không nhân nhượng một ai, đúng không? Kể cả một đứa trẻ bị ốm cũng

không tha? Hay là ngài cho rằng tôi đã lấy lại đủ sức để đứng dậy được rồi,
thưa thuyền trưởng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.