GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 122

mà.”

“Ồ, vậy thì ta sẽ không lo lắng về chuyện này nữa. Con mau đi đi trước

khi lãng phí thêm thời gian.”

Nàng lập tức rời đi, nhưng trong lòng không tránh khỏi lo lắng. Thuyền

trưởng đã bảo nàng đi ngủ, nhưng là ngủ trong buồng của hắn, nơi hắn có
thể đánh thức nàng dậy khi nào đến giờ nàng phải đi lấy đồ ăn cho hắn.
Chẳng phải lý do hắn muốn nàng ở gần là để hắn có thể sai bảo nàng mỗi
khi cần thứ gì sao? Và giờ thì hắn phải cho người đi tìm nàng. Chết tiệt,
ngàn lần chết tiệt. Thế mà nàng cứ ngỡ ít ra ngày hôm nay chẳng còn phải
trải qua những giây phút lo sợ nữa rồi.

Nàng lao xộc vào bếp, ba người đàn ông trong đó dừng ngay việc đang

làm để trố mắt nhìn nàng. “Khay thức ăn của thuyền trưởng đã xong chưa,
anh O’Shawn?”

Anh ta chỉ ngón tay dính bột về phía nó. “Xong rồi…”

“Nhưng nó còn nóng không vậy?”
Anh ta đứng bật dậy với vẻ tự ái. “Chắc chắn rồi, không nóng sao được

khi mà ta vừa mới hâm lại nó tới lần thứ ba. Ta đang định bảo Hogan…
đây…”

Những lời nói của anh ta nhỏ dần đi khi nàng chạy vụt ra ngoài cũng

nhanh như lúc đến. Cái khay nặng trịch, to hơn cái lần trước nhiều, làm
cánh tay nàng trĩu xuống nhưng không làm nàng giảm tốc độ. Ba người đàn
ông mà nàng gặp trên đường hét toáng lên với nàng là thuyền trưởng đang
tìm nàng. Nàng không dừng lại để trả lời. Bụng dạ mỗi lúc một lo lắng hơn.

Hắn đã nói sẽ không bạt tai mày. Hắn đã nói sẽ không bạt tai mày.

Georgina phải nhắc đi nhắc lại điều đó suốt quãng đường tới cửa buồng
hắn, tự nhủ thêm một lần nữa rồi mới gõ cửa và nghe câu “Vào đi” cộc lốc
và trước khi mở cửa bước vào nàng vẫn còn cố lẩm nhẩm thêm một lần
nữa.

Vậy mà điều đầu tiên nàng nghe thấy khi bước vào trong là giọng nói

của viên thuyền phó, “Phải cho cậu ta ăn bạt tai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.