GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 157

rầy đầu óc mình. Cuối cùng nàng quyết định nói về nó.

“Chú đã bao giờ nghe nói có ai cảm thấy khó ở khi lại gần một thứ gì đó

chưa, chú Mac?”

Đôi mắt màu xám nhạt của ông nhìn nàng chằm chằm, hàng lông mày

nhíu lại tò mò. “Khó ở như thế nào?”

“Như kiểu bị buồn nôn ấy ạ.”
Lông mày ông lập tức dãn ra. “À, có, nếu ăn nhiều quá sẽ bị như vậy,

hoặc khi một người đàn ông nhậu nhẹt quá chén, hoặc một người phụ nữ
đang mang thai.”

“Không, không phải là khi chúng ta bị làm sao. Ý con là lúc đó chúng ta

hoàn toàn bình thường, cho đến khi lại gần một thứ gì đó.”

Ông lại cau mày. “Một thứ gì đó ấy hả? Con nói rõ ta nghe thứ khiến con

cảm thấy nôn nao là gì được không?”

“Con có nói là con bị như thế đâu cơ chứ.”

“Georgie…”
“Ồ, thôi được,” nàng cấm cẳn. “Đó là thuyền trưởng.
Có đến một nửa số lần con lại gần hắn là dạ dày con lại phản ứng thật

khủng khiếp.”

“Chỉ một nửa thôi sao?”
“Vâng. Không phải lúc nào con cũng bị như vậy.”
“Con buồn nôn thật hả? Con thực sự ói mửa ra thứ gì đó chứ?”

“Vâng, có một lần ạ, nhưng… ờ, đó là ngày đầu tiên con phục vụ hắn,

khi con vừa mới phát hiện ra hắn là ai. Hắn đã ép con ăn, vì quá căng thẳng
và tức giận nên con không thể nuốt trôi thứ gì. Nhưng những lần sau thì
con chỉ còn có cảm giác nôn nao thôi, đôi khi nó bùng lên thật dữ dội,
nhưng con không bị ói mửa thêm một lần nào nữa… tính tới thời điểm
này.”

Mac vân vê bộ râu đỏ hiện đang phủ kín cằm ông, suy ngẫm về những

điều nàng vừa nói. Trong lòng ông dấy lên một mối nghi ngờ nhưng lại gạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.