GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 278

lòng với những gì anh đã trút xuống đầu tôi không? Điều đó có làm anh vui
không? Chắc là có chứ gì? Anh đang quỳ gối làm gì vậy? Anh phải nằm
trên giường mới đúng chứ.”

Nàng đang nổi cơn thịnh nộ, rồi cuối cùng lại bày tỏ sự quan tâm đến

anh! James ngồi dậy và cười phá lên. Cử động ấy khiến anh đau khủng
khiếp nhưng anh không thể kiềm chế được.

“Em thật tốt bụng vì đã tha thứ cho ta và đừng nói gì cả, George,” cuối

cùng anh nói.

Nàng trừng mắt nhìn anh trong một thoáng, rồi hỏi với vẻ khá nghiêm

túc, “Anh đang làm gì ở đây vậy, James?”

Với câu hỏi đó, sự hài hước của anh lập tức tan biến. Trong nháy mắt, sự

hằn học đã quay trở lại.

“Em đã quên tạm biệt ta, cưng ạ. Ta muốn cho em một cơ hội để sửa

chữa sơ suất đó.”

Vậy ra sự điên rồ của anh cũng là có lý do? Anh đã cảm thấy bị coi

thường chăng? Vì cái động cơ trả đũa ti tiện đó mà anh nỡ hủy hoại thanh
danh của nàng và tình cảm nàng dành cho anh ư? Chà, cũng nên cảm ơn vì
anh đã làm tan vỡ những cảm xúc đó trong nàng, khi nàng nghĩ đến việc
mình đã phải gặm nhấm nỗi đau khổ chỉ vì tưởng sẽ không bao giờ được
gặp anh nữa. Bây giờ thì nàng chỉ ước gì sẽ không bao giờ phải gặp lại anh.

“Ồ, thế à, tôi bất cẩn quá,” nàng nói với giọng gầm gừ cáu kỉnh khi đứng

bật dậy, “việc đó cũng dễ sửa lắm. Tạm biệt nhé, thuyền trưởng Malory.”

Georgina đi lướt qua anh, chuẩn bị rời đi với vẻ kiêu hãnh nhất, thì nàng

nhận ra mình đang đối mặt với năm ông anh trai, tất cả bọn họ đều đang
nhìn nàng và đều đã nghe thấy từng lời trong cuộc trò chuyện sôi nổi giữa
nàng với James. Sao nàng có thể quên khuấy rằng họ vẫn đang ở trong
phòng cơ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.