GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 59

tỏ ra khác biệt với mọi người, chỉ làm theo ý mình và tuân theo những quy
tắc do chính mình đặt ra. Nhưng họ sớm nhận ra mình đang làm gì và cười
xòa.

Song Anthony còn tiến thêm một bước nữa. Anh nhận thua, “Thôi được,

tối nay ta sẽ gọi con bé là Regan.”

James vỗ vỗ vào một bên tai. “Hình như tai anh bị làm sao thì phải.”
“Chết tiệt,” Anthony nói, nửa gầm gừ, nửa cười vui vẻ. “Hãy kể tiếp câu

chuyện của anh đi trước khi em ngủ gật. À, đợi đã, chai rượu thứ hai của
chúng ta được đem tới rồi đây.”

“Em không định chuốc cho anh say một lần nữa đấy chứ?”

“Em không dám mơ đến điều đó,” Anthony nói khi anh rót hai ly rượu

đầy tới tận miệng.

“Anh tin là lần trước em cũng nói y hệt như thế, nhưng như anh còn nhớ

thì bạn em là Amherst đã phải đưa cả hai chúng ta về… vào giữa buổi
chiều. Em chưa bao giờ kể cho anh nghe cô vợ nhỏ bé của em nói gì về
chuyện đó.”

“Cũng cằn nhằn một chút, cảm ơn anh, không có gì đáng để nhắc lại,”

Anthony cáu kỉnh đáp.

Tràng cười như nắc nẻ của James khiến hầu hết mọi con mắt đều đổ dồn

về bàn họ. “Anh quả thực không biết sự khéo léo của em đã biến đâu mất
rồi, em trai ạ. Em đã bị vợ ghẻ lạnh ngay từ ngày thứ hai của cuộc sống hôn
nhân, chỉ đơn giản vì em không thể thuyết phục cô ấy tin rằng cô hầu nhỏ
bé ngả ngớn ngồi vào lòng em trong vài phút tối hôm đó không phải là của
em. Thật xui xẻo khi cô ả đó làm vương lại vài sợi tóc vàng trên ve áo để
vợ em phát hiện thấy, nhưng em không nói với Roslynn rằng em đến quán
rượu đó chỉ vì cô ấy sao, vì em muốn tìm gã anh họ Cameron của cô ấy?”

“Vâng.”
“Vậy là em vẫn chưa nói với cô ấy rằng cô ả kia là của anh, chứ không

phải của em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.