GÁI ĐÊM - Trang 127

MƯỜI MỘT

S

ÁNG HÔM SAU BỪNG MẮT DẬY KHÔNG THẤY LUPE nằm

bên. Nếu không có cái gối tai bèo nằm đó thì chẳng có gì lưu lại chứng tích
hiện diện của nó, tất cả bất quá chỉ là một giấc mơ đẹp. Nhưng không, cho
dù giấc mơ có đẹp đến mấy cũng chẳng tạo nổi cảm giác sung sướng vừa
qua giờ còn vương vấn lại trong con người Rand. Chính hắn đang cảm thấy,
còn cảm thấy rõ ràng thì mơ làm sao được!

Rand nhớ lại những đợt sóng kế tiếp, liền theo đó. Cũng thỏa nguyện

in hệt trước khi hai đứa ôm nhau ngủ vùi. Giấc ngủ lâng lâng, đến dễ lạ
lùng! Và sáng nay bừng mắt dậy không hiểu Lupe đi đâu, đi làm gì mà sớm
thế? Nằm yên lặng một mình Rand lắng nghe cảm giác sống dậy dạt dào,
đây là lúc bao nhiêu hối hả, say mê chìm lắng xuống để đầu óc bình thản,
sáng suốt ước tính lại tình hình. Tuyệt nhiên hắn không hề có mặc cảm của
một kẻ đàn ông gần gũi một người không phải vợ mình. Không ngượng
ngùng, hối hận mà trái lại không thấy gượng ép, ngần ngại như với Carlene.
Dĩ nhiên trên pháp lý cũng như thực tế hai đứa hẳn là vợ chồng chính thức
nhưng với Carlene thì sự hời hợt đến là lạ lùng: cảm giác vợ chồng Rand
hoàn toàn không có. Hình như cảm giác đó hắn mới được biết đến đêm qua
vì hình như đây mới là lần đầu lấy vợ, những liên lạc xác thịt trước đây chỉ
là bất hợp pháp.

Lạ lùng thật, không hiểu Lupe có cùng chung cảm giác ấy không? Nếu

có tại sao vội vàng làm chi không nán lại kể cho nhau biết? Thế là Rand
vùng đứng dậy, mặc quần áo xuống dưới nhà.

Lupe kia chứ đâu? Thấy Rand nó cười tươi tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.