GÁI ĐÊM - Trang 174

Quả nhiên Rand huýt gió là con Kenya sấn sổ nhào ra đứng dựng hai

chân sau, chờn vờn chờ đợi. Nó gừ gừ nhẹ chào người quen nhưng cặp mắt
mèo gian hiểm vẫn dễ sợ quá. Nó châm bẩm ngó Rand, chiếc đuôi dài quật
qua quật lại. Rand từ từ nhét một ngón tay qua mắt cáo chấn song sắt thì
thay vì nghiến nát nó chỉ khẽ ngậm.

Phải nói Rand bị nuôi con cheetah này. Bà vợ một ông Đô đốc gởi

mua nó ở Phi châu về tính lột da làm áo khoác “kim tiền báo” chơi cho lạ.
Bỗng dưng nó mắc chứng rụng lông phải mang đến thú y Hamrnond điều
trị. Trị xong thì ông Đô đốc bị đổi một phát từ California sang Hoa Thịnh
Đốn. Mà ở thủ đô mặc áo da beo sẽ bị coi là kém văn minh, bà chủ đành
gởi Kenya lại để có ai mua bán giùm. Chẳng thấy ai mua… Mà Rand lại
thấy khoái nó, không muốn tìm mối bán nữa. Lâu lâu xách nó ra, choàng
sợi xích vào dắt nó đi săn. Mỗi lần đi là mỗi lần thú vị vì sức mấy những
anh chồn nhép, chuột đồng chạy lại cheetah Phi châu?

Sau khi giải thích cho Lupe hiểu, Rand chỉ các vòm của Kenya ở bên

trong chuồng sắt bảo:

— Bây giờ nếu em dám chui vô chuồng nó núp dỡ trong cải vòm kia

thì tha hồ kín, chẳng ai dám ngờ! Còn vô thi cho ăn kẹo cũng chẳng thầy
chú nào đâu.

— Em đâu có ngán thách thức bao giờ! Vô liền… nhưng anh đảm bảo

trông thấy em nó không tưởng là miếng thịt sống quăng vô cho nó đấy chứ?

— Nếu vậy thì đợi chút… để anh lên tủ lạnh xách cho nó khúc thịt

ngựa phần ăn hàng ngày của nó đã.

Miếng thịt được Rand tung vào một góc thiệt xa và Kenya nhảy theo

chụp cứng xé nhai rau ráu, ngon lành. “Đó, bây giờ em vô đi. Nó đang mắc
ăn cứ vô tự nhiên. Đi ngay vòm của nó… bên trong còn một cánh cửa sắt
nhỏ… có sợ kéo sập xuống còn được mà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.