GÁI ĐÊM - Trang 223

Tại sao lại là một chiếc xe hơi? Tại sao chiếc tháp cao cao? Chao ôi,

nếu nó để lại cái vòng tròn — con zê— rô — thì Rand đã hết hồn khi tưởng
tượng ra chiếc giếng cạn với phần lưng Carlene trắng nhễ nhại, nổi bập
bềnh. Đáng lẽ phải là Lupe, nghĩ vậy là Rand lại rùng mình. Hắn hốt
hoảng, nôn nao…

Nếu chúng bắt cóc Lupe đi… không lẽ chúng dám “bổn cũ soạn lại” ở

ngay chiếc giếng đó? Rand muốn chạy ra ngay nhưng suy nghĩ lại thì
“Không khi nào”! Phải gắng bình tĩnh. Hiển nhiên Lupe phải biết chúng bắt
cóc để làm gì và Rand cũng không lạ. Bọn bắt cóc là ai biết chắc chắn. Vậy
nếu có để ám hiệu thì trước hết nó phải định hướng, nghĩa là để Rand thấy
và đoán ra Lupe bị chúng bắt đưa đi đâu. Đối với một đứa bị bắt cóc, cần
được giải thoát cấp tốc… còn gì dễ dàng cho người kiếm bằng chỉ ngay địa
điểm sẽ bị đưa tới? Do đó chiếc xe hơi và cái tháp cao đã được Lupe nghĩ
ngay đến.

— … chỉ mong anh đừng giận em tội nghiệp, Trước khi quyết định

dứt khoát em còn lo rang bắp cho anh mà… Anh thấy không, đúng lời lẽ
của một người trăn trối. Lupe bị ép buộc phải đi thật! Nếu vậy tội nghiệp
nó quá, Rand… Mà tại sao nó còn nhắc vụ bắp rang?

— Nó sợ mình hốt hoảng, không tìm ra nơi để ám hiệu chứ có gì lạ?

Cả một cái nhà rộng rãi thế nảy “chôn” vào đâu để mình thấy mà vẫn qua
mặt được bọn bắt cóc? Lupe khoái vậy! Một chỗ sờ sờ trước mắt mà bọn
chúng cứ tưởng nó gợi nhớ một khía cạnh tình cảm để giải thích việc “ép
lòng phải tự ý bỏ đi”… Pam, đưa thư lại cho tôi coi kỹ.

Ô hay, mới có vậy mà con nhỏ Pam đã nước mắt chẩy quanh. Nó

thương “con bé lưu lạc” thiệt tình, hối hận vì ganh tức chắc? Sự ngay thẳng
của tâm hồn Lupe sau cùng đã “mua” được cả “con bé Mông cổ”… cũng
như con beo Kenya, con chó Morrigan, con bạn đồng sự Sherry Martin
chắc? “Còn hỏi, nó mua được cả chính mình”… Rand lẩm bẩm. Con nhỏ
quá láu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.