GÁI ĐÊM - Trang 25

Dĩ nhiên nhà ở tiện nghi thế này là nhất rồi, chỉ ngó qua Lupe hắn

cũng dư biết… nhưng con nhỏ vẫn làm bộ gái nhà giàu ngây thơ.

— Phòng ngủ thế này cũng đã hách… nhưng so với phòng tôi ở nhà

thì không đi đến đâu. Có lò sưởi trong phòng, có thảm trải sàn nhà nguyên
chất lại đi lên êm như nhung. Muốn trở về liền lập tức.

— Nếu phòng này không làm cô vừa ý thì thử cái đáy giếng coi?
— Ô hay, có gì đâu mà không vừa ý? Tôi nói vậy thôi chớ cảm ơn ông

còn chưa hết mà.

— À xin lỗi dã làm cô giật mình! Nếu cô muốn cảm ơn tôi thì không

gì bằng sáng sớm mai mời cô đi giùm cho! Cô cam kết gì chắc còn nhớ?

— Cái đó chắc chắn! Còn bây giờ nếu ông muốn tôi cảm ơn bằng một

cái hôn chúc ngủ ngon cũng được…

Rand lùi lại một bước. “Cái vụ đó miễn!” Hắn khép cửa phòng Lupe

lại, đi về phòng riêng. Bước vô khóa lại đàng hoàng. Kinh nghiệm đàn bà
thì Rand quá đủ đối với Carlene. Nhưng không hiểu con Lupe đây ra thế
nào? Người lớn không ra người lớn hẳn nhưng con nít thì hết còn con nít
chắc. Một mẫu người lắm chuyện.

Chẳng dám dây dưa tới, Rand chỉ mong sao sáng sớm Lupe ra đi cho

khuất mắt.

Hình như mỏi mệt quả hắn ngủ thiếp được một giấc. Giữa giấc ngủ,

không biết vào lúc nào… Rand nghe có tiếng con Otto sủa dữ dội, gấp gáp.
Nhìn ra ngoài tròi còn tối đen. Ngó từ cửa sổ xuống không thấy gì nhưng
mãi lát sau Otto mới hậm hực và nín thinh. Trở về giường là Rand mất ngủ
luôn, không sao chợp mắt nổi. Nằm ngay giữa giường hắn lắng tai nghe
hình như có tiếng động nhẹ nhàng, tiếng chân người di chuyển ngay trong
nhà này. Tiếng chân đi chậm rãi, lướt nhẹ nhàng và ngừng ở ngay trước cửa
phòng hắn. Thế rồi thôi, lát sau không thấy gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.