GÁI QUÊ - Trang 126

và Trí vừa cười vừa đi đến cửa nhà thờ mới thôi. Trí và tôi thường nói
chuyện với nhau và có lần Trí thổ lộ tâm tư đôi chút: “Tôi đến Quy Hòa này
là nơi có bãi biển, rừng dừa xanh, núi non hùng vĩ, cù lao xanh huyền ảo,
đặc biệt là tình người nên tôi được hưởng cái bình an của nội tâm, cái thanh
tao của nguồn vui tưởng như đã chết trong tôi khi ở Thôn Tấn đầy đau khổ,
nghèo túng, cô đơn, không một ai đến an ủi, săn sóc dù là người thân
quyến”.

Theo lệ thường thì Cha Tuyên úy vào nhà thương để ban phép cáo giải

cho anh em Thiên Chúa giáo liệt lão. Trí là người rất sùng kính Đức Mẹ
Maria nên lúc nào cũng cầu xin Đức Mẹ và thứ bảy nào cũng xưng tội.
Sang tuần thứ năm, Trí được Mẹ Juetta chích thuốc trị bệnh thời đó do bác
sĩ Gourvila, Giám đốc bệnh viện Quy Nhơn bào chế với tên Huile de
Cholmoogra để chích vẹn gân mỗi lần một phần hai CC cộng với thuốc trị
công phạt ác tính là Essence Tebérentine. Nhờ đó bệnh Trí có vẻ khả quan
nên thường thấy Trí bách bộ lui tới ở hành lang nhà thương Nam hoặc ở
vườn hoa ngồi suy tư trên ghế đá với tập giấy kẹp ở nách cầm cây bút chì
nhỏ mòn củn (sau này tôi mới biết đó là thời gian Trí sáng tác bài văn sau
cùng bằng tiếng Pháp).

Trí sinh hoạt bình thường như tôi kể ở trên cho đến buổi trưa

30/10/1940, sau khi đi đọc kinh lần hạt ở nhà thờ về thì Trí đột nhiên hỏi
tôi: “Anh Xê có đi kiệu Đức Mẹ La Vang lần nào chưa?”. Tôi trả lời Trí
ngay: “Hồi ở bên Lào vừa sang tôi có dịp đến kính viếng rồi anh Trí ạ”, Trí
vẻ mặt buồn buồn nói: “Từ ngày có bệnh thì tôi ao ước được có một lần
kính viếng Đức Mẹ La Vang mà... (thở dài lắc đầu)”. Thấy Trí thế tôi an ủi:
“Trước sau gì anh cũng có dịp mà”. Trí cũng nói nhỏ rầu rầu: “Lúc này tôi
lại vô cùng ao ước quỳ dưới chân Đức Mẹ La Vang để xin Người tha thứ
tôi”, tôi cười nói nửa đùa, nửa thật: “Anh lúc nào cũng nghĩ mình có tội hết
sao?” Trí không trả lời tôi, chỉ gật đầu nhè nhẹ.

Cả buổi trưa cho đến tối ngày hôm đó (30/10/1940) tôi bận việc nên sáng

hôm sau mới hay Trí đi kiết bị kiệt sức nên không thể đi nhà thờ. Khi tôi
đến thăm Trí thì thấy anh phờ phạc, xanh xao nhiều lắm nên tôi đề nghị Mẹ
Juetta cho anh vào trong phòng liệt nằm cho tiện. Ở đây tôi xin nói rõ là Trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.