GÁNH VÁC NGỌT NGÀO - Trang 102

Bài thơ yếu đuối

C uối năm 1979, Cao Hùng xảy ra “Sự kiện Formosa”, nhà cầm quyền

bịa đặt tội danh có ý đồ làm phản, thẳng tay bắt bớ các nhân sĩ tham gia
phong trào dân chủ, bầu không khí tang thương bao trùm khắp đảo.

Chỉ cần có chút kiến thức phổ thông, là có thể phán đoán được, đây là

sự bức hại chính trị hết sức rõ ràng. Tuy nhiên, tất cả các phương tiện
truyền thông Đài Loan, bao năm chịu sự kiểm soát nghiêm ngặt của nhà
cầm quyền, hoàn toàn bưng bít thông tin, chỉ đưa tin đánh dẹp một chiều,
không hề nghe được một lời công bằng.

Đa số dân chúng Đài Loan, vẫn vô tri như cũ, nhất là những thành

phần gọi là “thân sĩ địa phương”, bộ đội, công chức, trí thức nửa mùa,
không những không muốn nhận rõ bản chất ngang ngược của kẻ thống trị
độc tài, mà còn hùa theo phương tiện truyền thông hô hào chém giết, dường
như khắp nơi đều là “hóa thân của chính nghĩa”.

Đầu năm 1980, nữ văn sĩ định cư tại Hoa Kỳ Trần Nhược Hi lần đầu

tiên về nước sau mười tám năm rời xa Tổ quốc, được một nhân vật quyền
uy sắp xếp cho cuộc gặp với Tưởng Kinh Quốc, trực tiếp bày tỏ sự không
thỏa đáng của tội danh làm phản. Lúc bấy giờ bà đã nói một câu nổi tiếng
là “trấn áp trước, bạo loạn sau”, tức là quân đội công an có hành động trấn
áp bằng vũ lực trước, dân chúng mới vì hoang mang sợ hãi mà sinh ra bạo
loạn, chỉ rõ sự kiện đó là chủ tâm của nhà cầm quyền.

Có lẽ là nhờ có cái mác “nhà văn tự do” làm tấm bùa hộ mệnh, nên nữ

văn sĩ mới có cơ hội và cũng mới có thể nói thẳng như thế! Nhưng, bất luận
thế nào, trong bối cảnh thần hồn nát thần tính như vậy, mà có được tiếng
nói chính nghĩa như vậy, thực sự là không còn gì quý bằng.

Nữ sĩ Nhược Hi về nước không lâu, các nhà văn Trần Ánh Chân,

Hoàng Xuân Minh đã tập hợp anh em văn nghệ sĩ tổ chức một buổi đón

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.