GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 103

Có thể anh ta đã nhìn thấy ly nước cam uống còn thừa đặt trên bàn trước

đó của cô: “Vậy một ly cam vắt nữa được không?”

Cô gật đầu một cách máy móc: “Được.”

Thêm một ly nước cam màu vàng kim được người phục vụ mang đến, đặt

xuống bên tay cô. Cô bất giác bưng lên hớp một ngụm, rồi tiếp một ngụm,
mong nhờ đó mà bình ổn lại nhịp tip đập loạn hoảng hốt của bản thân.

Cô biết mình lúc này đáng ra phải giống như Juliet, cười cười nói nói tìm

chủ đề bắt chuyện với đối phương, nhanh chóng trở nên quen thuộc. Thế
nhưng đầu óc cô một mảnh trống rỗng, căn bản không biết phải nói gì. Cô
không phải Juliet, không có kinh nghiệm dày dạn trong việc ứng đối với
đàn ông. Cô căn bản chẳng những không biết làm thế nào để mở đầu câu
chuyện, ngay cả nhìn thẳng vào mắt đối phương cũng không dám, chỉ một
mực cúi đầu nhìn ly nước cam đang cầm trong tay, như thể ly nước cam kia
chính là toàn bộ thế giới.

Vẫn là vị khách nam trẻ tuổi kia phá tan sự im lặng, trong giọng nói của

anh ta chứa vài phần hiếu kỳ: “Cô à, cô đến đây ngồi là vì muốn tôi mời cô
uống một ly thôi sao?”

Tất nhiên cô không phải vì một lý nước cam mà cố tình đi tới bắt chuyện,

cô đến để – theo lời Juliet mà nói là đến câu kẻ lắm tiền. Vấn đề là cô
không am hiểu cách câu, chỉ ngây ngốc ngồi một chỗ uống nước cam tới
tấp. Cắn chặt môi dưới trong giây lát, cô nghĩ, nếu đã không có cách nào
giống như Juliet thủ đoạn cao minh câu được đàn ông một cách gọn ghẽ thì
dứt khoát đừng tốn thời gian nữa. Dù sao cũng chỉ là tìm một người thử
xem, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, coi như rèn luyện can đảm.

Vì thế cô lấy hết dũng khí chơi trò may rủi: “Dĩ nhiên không phải, tôi…

là muốn hỏi… anh… có cần người theo không?”

————————–

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.