GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 243

Cô hơi hiểu ra, nhất định cô uống say xong đã coi Chương Minh Viễn tới

đón mình thành Dương Quang. Tức khắc cô bỗng trở nên căng thẳng:
“Tôi… tối qua say rượu… liệu có… nói nhiều lắm không?”

“Ừ, nói quá trời luôn, mồm miệng líu ríu lại còn nói năng lộn xộn, nghe

chả hiểu em đang nói gì, suýt nữa bị em léo nhéo chết luôn.”

Bạch Lộ khẽ thở phào một chút, nhớ mang máng mình vừa khóc vừa kể

lể rất nhiều điều trong lòng, nếu bị Chương Minh Viên nghe thấy thì biết
làm sao đây? Cũng may, cô uống vào xong nói năng lộn xộn khiến anh
nghe không hiểu.

Trận say rượu này khiến Bạch Lộ đau đầu mất mấy ngày, trong lúc đó cô

thậm chí còn hơi sốt, vì thế Chương Minh Viễn tìm một bác sĩ đến nhà
khám bệnh cho cô, tiêm thuốc kê đơn, dặn dò phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng
đầy đủ. Khi cô tỏ ý cảm ơn anh, anh giở giọng vui đùa nói: “Mấy hôm
trước là em chăm sóc tôi, tôi vừa khỏe thì em lại đổ bệnh. Tôi nói liệu em
có cố ý không đó, không cam lòng chăm sóc tôi vài ngày nên thế nào cũng
phải bắt tôi đền bù hở?”

Bạch Lộ không muốn Chương Minh Viễn chăm sóc mình, nhưng trong

nhà ngoài cô ra chỉ còn có anh, cô bị ốm nằm trên giường khó tránh khỏi
cần trà cần nước, ngay cả cố ý không đi gọi anh, nhưng cứ đến giờ anh tự
nhiên lại vào phòng xem xét, ngoài việc thêm trà thay nước còn muốn đút
cô uống thuốc. Bác sĩ kê thuốc viên cùng thuốc pha, anh đem thuốc viên
chia đúng liều rồi còn pha thuốc vào nước đâu ra đó.

Khi anh lần đầu tiên pha thuốc cho cô, cô bỗng không nhịn được mà bật

khóc. Bởi vì sau khi anh dùng nước sôi pha thuốc xong, còn lấy một chiếc
ly khác đem nước thuốc đổ qua đổ lại giữa hai ly, vừa đổ vừa thổi, làm cho
chúng nguội đi một chút, khi uống sẽ không bị nóng quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.