GẶP GỠ Ở LA PAN TẨN - Trang 172

Hai mắt bị trọng thương lại chính là hoàn cảnh để Thiêm nhận ra chiều

sâu mỗi tình tiết đặc sắc chốn quê. Gò Tướng quân. Đồi tế cờ. Giếng cà.
Đồi ông ba mươi. Đấu đong người. Những đền miếu thiêng liêng. Mỗi hình
tích đất đai, mỗi dấu vẻ tâm hồn. Cuộc sống hiện ra vừa nhẫn nại, vững
vàng thế chân vạc, vừa chan chứa cởi mở, hồn nhiên, kết tinh trong hình
ảnh ông nội, một huyền thoại không biện giải.

Thiêm bỗng thấy thương cha hết lòng.

Giờ đây, Thiêm hiểu cha ở độ sâu tận cùng. Chính Thiêm đã không

thoát khỏi cái eo hẹp khắc nghiệt của khung cảnh. Giờ đây nhớ đến cha,
anh có thể hoàn toàn chia sẻ với ông. Trách cứ một thời sống chai sạn và
hẹp hòi cũng chẳng bằng hãy để lòng mình thầm lặng nuôi dưỡng niềm ân
hận xót đau. Sống là cả một nghệ thuật lớn. Làm sao có thể hiểu được cuộc
sống nếu cứ mon men ở bên ngoài nó.

- Tôi trông chú quen quen. Có phải chú là…
- Kìa, chú Thiêm! Chú Thiêm thật rồi!

- Lạ thật. Sao chú lại phải đeo kính đen? Mắt chú, mặt chú làm sao

thế? Chú Thiêm ơi! Sao chú về muộn vậy! Ông nấn ná chờ đợi mãi chú
đấy, chú ơi.

Cùng với tiếng reo gọi của nhóm người đang đào một lỗ huyệt ở ven

đường, Thiêm nghe thấy từ xa vọng lại tiếng trống cái điểm thì thùng trên
cái nền réo rắt của bản nhạc hiếu, vào lúc trời đang ngả màu tím hoa mua.
Trong giây phút, mắt Thiêm như được ban phép lạ, bỗng sáng láng và tinh
nhạy lạ thường. Một đám tang thật lớn, một đám tang của những thế kỷ xa
xưa, đang chầm chậm tiến đến và lần lượt từng khúc đoạn diễu qua mắt
anh.

Trước hết anh nhận ra đó là một hoạt cảnh lồng lộng cờ bay với năm

người đàn ông, người nào cũng tầm vóc đô lực sĩ, mặc áo nhiễu đỏ, nghiêm
trang đặt từng bước chân, trong khi hai cánh tay gân guốc giơ cao những lá
cờ ngũ phương, tua rua ngũ sắc, phần phật bay trong gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.