GẶP GỠ Ở LA PAN TẨN - Trang 83

Chương 9

NHỮNG LỜI NGUYỀN RỦA

Đêm xuống. Ngày hiện.

Một sớm nọ, qua cửa sổ, ngó xuống chân núi chợt nhận ra trên đỉnh

cột cờ dựng giữa thảm cỏ xanh trên sân trường Bản Ngò lất phất một giải
vải trắng xoá, nhỏ ti. Thiêm nhớ đó là cái tín hiệu quy ước kêu cầu của
Thúy, tuy có hơi băn khoăn, có phải là cái áo trắng hay không mà sao nó lại
nhỏ thế. Thiêm vội thu xếp công việc, xách súng đi ngay.

Đường dốc xuống quanh quanh vành chảo.
Lâu nay, con đường này đã quá quen thuộc với Thiêm. Việc học hành

của con trẻ, việc giảng dạy của Thúy ở Bản Ngò, không kể Thúy, ngoài anh
ra, còn có ai lo toan? Nghĩ đến ông Quốc Thanh, Thiêm không thể không
suy ngẫm về mình. Dẫu thế nào thì Thiêm cũng nhận ra, ông Quốc Thanh
và Thiêm, hai thực tại chủ quan đầy sức sống, hai vòng tròn khép kín,
không giao điểm, hai cấu trúc ngữ pháp, hai loại ngôn ngữ, vẫn cùng song
song phát triển. Ông Quốc Thanh, ở cái thế chân kiềng của quyền lực, với
sự phong phú của kinh nghiệm thực tiễn, đã nhập vai thủ lĩnh trọn vẹn.
Không thể không công nhận tài năng, sức mạnh, cá tính bạo liệt, lòng ham
thích công trạng, niềm tin sắt đá của ông. Thiêm không ghen với ông. Ông
đã tạo được chân đứng, gây dựng được lực lượng, tuy là còn đang ở thế
chênh vênh và ông đầy nhược điểm trong tri thức và cách ứng xử.

Ông Quốc Thanh vênh vang tự đắc. Nhưng thật là nhầm lẫn khi nghĩ

rằng ông là người duy nhất chiến thắng và trở thành kẻ thống lĩnh toàn bộ.
Thiêm cùng giành được chiến lợi phẩm trong cuộc đụng độ, anh có được tự
do.

Đó là thời gian đánh dấu bước phát triển tư tưởng quan trọng của

Thiêm. Đêm ngủ ngoài bãi đá là đêm suy tưởng. Suy tưởng giữa bao la và
chìm lặn trong cái tiểu vũ trụ ẩn náu cái bẩm sinh tiên thiên là con người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.