GẶP LẠI - Trang 136

- Tớ hãy còn quá nhiều khuyết điểm để có thể gặp được người phụ nữ

của đời mình, nhưng tớ muốn thay đổi cậu ạ.

- Cậu muốn thay đổi cái gì?
- Cái tính ích kỷ đã khiến tớ cứ nói với cậu về tớ, trong khi tớ đang ở bên

giường bệnh của cậu, chẳng hạn. Tớ muốn được như cậu.

- Ý cậu nói là muốn có một cái khăn xếp trên đầu và một cơn nhức óc

như búa bổ?

- Muốn có thể dấn thân mà không sợ hãi, muốn có thể nhìn nhận những

khiếm khuyết của người khác như những điểm yếu có vẻ đẹp lạ thường.

- Cậu nói về tình yêu phải không?
- Ừ, đại loại là như vậy. Việc mà cậu đã làm được thật kỳ lạ.
- Việc để cho một chiếc môtô ba bánh đâm vào người ấy à?
- Việc tiếp tục yêu mà không mong được đáp lại. Việc biết tự nuôi dưỡng

mình chỉ bằng tình cảm của mình dành cho người kia, biết tôn trọng tự do
của cô ấy, biết bằng lòng với việc cô ấy chỉ tồn tại ở trên đời mà không tìm
cách gặp lại, chỉ để bảo vệ cô ấy thôi.

- Đó không phải là để bảo vệ cô ấy, Paul ạ, đó là để cho cô ấy có thời

gian tìm được chính mình. Nếu lúc ấy tớ nói cho cô ấy biết sự thật rằng
chúng tớ đã trải nghiệm cuộc tình đó, tớ có thể làm cho cô ấy đi trệch
hướng khỏi cuộc đời của cô ấy.

- Cậu sẽ đợi cô ấy trong suốt thời gian đó?
- Chừng nào mà tớ còn có thể đợi được.
Nữ y tá bước vào mà họ không nhận thấy, cô ra hiệu cho Paul là thời

gian thăm bệnh nhân theo nội quy đã hết, Arthur cần phải nghỉ ngơi. Lần
đầu tiên Paul không tìm cách cãi lại. Khi ra đến ngưỡng cửa, anh quay lại
và nhìn Arthur:

- Đừng bao giờ chơi tớ một vố như vậy nữa nhé.
- Paul?
- Gì vậy?
- Cô ấy có mặt ở đó đêm hôm ấy, phải không?
- Nghỉ đi, chúng mình sẽ nói lại chuyện đó sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.