GẶP LẠI - Trang 161

- Con cú ấy nó sợ ánh sáng ban ngày, và ông của nó đã đề nghị tôi chữa
bệnh cho nó.
- Cần phải tìm cho nó một cặp kính râm dành cho trẻ con, tôi có một cặp
kính hồi tôi còn bé, đeo cặp kính ấy vào có thể nhìn thấy những cái thật khó
tin.
- Chẳng hạn như?
- Những giấc mơ, làm bằng những vùng đất tưởng tượng.
- Cảm ơn về lời khuyên của anh.
- Nhưng hãy chú ý, khi cô đã chữa lành bệnh cho chú cú của cô, hãy nói
với chú ta rằng chỉ cần ngừng tin 1s thôi là giấc mơ sẽ vỡ tan ra thành hàng
ngàn mảnh.
- Tôi sẽ nói với chú ta, anh cứ tin ở tôi. Còn bây giờ, anh cứ nghỉ ngơi đi.
Và Lauren đi ra khỏi phòng.
Một vệt trăng lọt qua khe cửa chớp. Arthur tung chăn và đi ra cửa sổ. Anh
đứng lại ở đó, dựa vào bệ cửa, nhìn cây cối trong vườn đang im lìm bất
động. Anh hoàn toàn không muốn nghe theo lời khuyên của bạn mình. Từ
lâu lắm rồi, anh đã tự nuôi dưỡng mình bằng sự kiên nhẫn, và không điều
gì có thể tách anh ra khỏi kỉ niệm về cô gái ấy, cả thời gian lẫn những
chuyến đi chứa đầy những ánh nhìn khác. Chẳng bao lâu nữa, anh sẽ ra
khỏi đây.

14.

Kỳ nghỉ cuối tuần báo hiệu nắng sẽ đẹp, chân trời không một gợn mây.

Tất cả đều tĩnh lặng, dường như thành phố đã thức dậy sau một đêm hè quá
ngắn. Chân để trần, tóc loà xoà, với chiếc áo cổ chui mà cô choàng lên
người như một chiếc váy nhẹ, Lauren ngồi ở bàn làm việc của mình, bắt tay
vào làm tiếp những nghiên cứu mà cô bỏ dở hôm trước.

Cô tiếp tục làm việc cho đến giữa buổi sáng, đồng thời ngóng giờ đưa

thư. Cô đợi nhận một cuốn sách khoa học mà cô đã đặt mua từ hai hôm
trước, có thể cô sẽ thấy nó nằm trong hộp thư. Cô đi ngang qua phòng
khách, mở cửa vào căn hộ của mình và giật nảy người, kêu lên một tiếng.

- Xin lỗi, tôi không muốn làm cô sợ - Arthur nói, tay chắp sau lưng, - Tôi

có địa chỉ của cô là nhờ Betty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.