GẶP LẠI - Trang 199

- Cứ nói cho tôi đi! - Arthur nài nỉ.
Lauren đi ra phía cửa sổ.
- Tôi không bao giờ uống rượu cả, nhưng lần này, tôi nghĩ là tôi đã bị

một trận say lử lả chưa từng có trong đời.

Arthur im lặng, cô quay người lại, và những lời nói tuôn trào ra từ cổ

họng mà cô không thể kìm giữ được.

- Điều mà tôi muốn nói với anh không phải dễ nghe...
Một phụ nữ bước vào phòng, mang theo bó hoa to tướng che khuất mặt

cô ta. Cô ta đặt bó hoa lên chiếc bàn có bánh xe và bước đến bên giường.

- Trời ơi, em đã sợ quá đi mất thôi! - Carol-Ann nói và ôm lấy Arthur.
Lauren nhìn chiếc nhẫn nạm kim cương mà thiếu phụ đeo ở ngón áp út

bàn tay trái.

- Chuyện đó thật phi lý, - Lauren nói khẽ - tôi chỉ muốn biết tin tức của

anh thôi, tôi để anh ở đây với vợ chưa cưới của anh nhé.

Carol-Ann ôm Arthur chặt hơn, cô vuốt má anh.
- Anh biết không, ở một số vùng, người ta mãi mãi thuộc về người đã

cứu sống mình đấy!

- Carol-Ann, em làm anh ngạt thở.
Hơi ngượng ngùng, thiếu phụ trẻ nới lỏng vòng tay ra, cô đứng dậy và

sửa lại chiếc váy ngắn của mình. Arthur tìm cái nhìn của Lauren, nhưng cô
đã không còn ở đây.

*

Paul đi dọc hành lang trở lại, từ xa, anh đã nhìn thấy Lauren đang tiến về

phía anh. Khi cô đi ngang qua, anh dành cho cô một nụ cười đồng cảm
nhưng cô không đáp lại. Anh nhún vai, tiếp tục đi về phòng Arthur và
không tin vào mắt mình nữa khi phát hiện ra Carol-Ann ngồi trên chiếc ghế
cạnh cửa sổ.

- Chào Paul - Carol-Ann nói.
- Ối giời ơi! - Paul kêu lên và buông rơi cốc cà phê.
Anh cúi xuống để nhặt lại cái cốc.
- Hoạ vô đơn chí - anh nói khi đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.