GẶP LẠI - Trang 58

bông ra và đưa cho Santiago. Người đàn ông bước lại về phía cô, anh đón
nhận con chim và khẽ khàng vuốt bộ lông của nó.
- Chị cầm lấy đi – anh nói với Lauren và đưa lại cho cô con cú trắng. – Hãy
chữa lại đôi mắt cho chú ta, chị là bác sĩ, hẳn là chị có thể làm được điều
này. Hãy cho chú ta tự do, làm sao để chú ta không bao giờ sợ nữa.
Anh chào cô và ra khỏi phòng. Khi chỉ còn lại một mình trong hành lang,
anh áp chặt vào người mình cái hộp các tông nhỏ.

*

Máy nhắn tin của Lauren rung lên, bộ phận đón tiếp của khoa cấp cứu

đang tìm cô. Cô vào phòng dành cho các y tá ở tầng này và nhấc máy điện
thoại. Betty nói ơn giời là Lauren vẫn còn ở đây, khoa cấp cứu vẫn đầy ắp
bệnh nhân, cần có tăng viện ngay tức khắc.
- Em xuống ngay đây – Lauren nói và dập máy.
Trước khi ra khỏi phòng, cô nhét vào túi áo blouse của mình chú cú ngộ
nghĩnh; con vật bé nhỏ rất cần hơi ấm con người, chiều nay, nó vừa mất
người bạn thân nhất của nó.

*

Arthur không thể đợi được nữa, anh tìm điện thoại di động của mình

trong túi bên phải áo vét, nhưng không còn túi phải ở áo vét của anh nữa.
Mắt bị băng kín, anh cố đoán bây giờ là mấy giờ. Paul sẽ cáu lắm đây, anh
nhớ hôm nay anh đã nghĩ rằng Paul sẽ cáu, nhưng anh quên mất là vì sao.
Anh đứng dậy và mò mẫm tiến về phía bàn đón tiếp. Betty vội chạy ra đón
anh.
- Anh thật quá thể !
- Tôi sợ các bệnh viện lắm.
- Thôi được, anh đã ra đây rồi thì ta tranh thủ điền tờ khai nhập viện. Anh
đã đến đây bao giờ chưa ?
- Sao chị lại hỏi vậy ? – Arthur đứng bên quầy tiếp đón, lo ngại trả lời.
- Vì nếu các số liệu của anh đã có trong máy tính thì sẽ nhanh hơn.
Arthur trả lời bằng một câu phủ nhận. Betty nhớ mặt người khá tốt, và mặc
dù người đàn ông này bị băng kín mắt, những đường nét của anh ta trông
có vẻ quen quen. Có lẽ cô đã gặp anh ta ở chỗ khác ? Mà rốt cuộc thì điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.