GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 180

người khác là sai sao?”.

“Ơ... không sai.” Không những không sai, mà còn là một việc tốt nữa.

“Vậy thì em nhờ chị giúp đưa bạn nhỏ về nhà là sai sao?”

“Ơ... cũng không sai.” Trả lời xong, tôi lập tức nhận ra mình đã bị rơi

vào tròng.

Hơn nữa, còn bị một thằng nhóc con cho vào bẫy.

Tôi hơi bực mình, nhưng lại không có lý do chính đáng. Tất cả mọi

việt thật là tồi tệ quá đi!

“Chị ơi, vậy thì bây giờ chúng ta đưa bạn nhỏ về nhà nhé!”

“... Được!”

Tên nhóc con, một tay nắm lấy tay bé gái, một tay nắm tay tôi, sau khi

cười với tôi, đi thẳng ra khỏi cổng công viên.

Qua nụ cười đó, tôi thực sự tỉnh ngộ. Ngay từ đầu, cậu nhóc này đã cố

tình tiếp cận với tôi.

Ôi, nếu cứ tiếp tục thế này mãi... tôi làm gì có thời gian để đi tìm Hứa

Dực chứ? Nhưng cũng không thể bỏ mặc bé gái bị lạc đường được...

Tôi bất lực nhìn thời gian và không gian xa lạ này, thật sự chỉ mong

mẹ của bé gái lập tức xuất hiện trước mặt tôi. Trên đường đi, bé gái vẫn
khóc thút thít, tên tiểu quỷ nói với vẻ bất lực: “Nếu sóm biết thế vừa nãy
em đã không ăn kẹo bông rồi, như vậy thì có thể dỗ được em bé”.

Ôi, giọng điệu lương thiện này rõ ràng không phải là giả tạo. Vậy thì

tôi sao nỡ nhẫn tâm bỏ mặc tên nhóc này để đi tìm Hứa Dực chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.