GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 189

Tôi bị tình cảm tổn thương sâu lắng của cậu bé làm cho rung động,

không nén lại được nên bước về phía trước, vừa khuyên nhủ, vừa giải thích:
“Dù sao thì cậu nhóc này cũng không muốn đi, nếu vậy thì hãy cho cậu bé
ở lại đi...”.

“Cô à!” Mẹ của cậu nhóc nhăn mày, không vừa ý nói với tôi. “Cô

không phải là người thân hay bạn bè của chúng tôi, hơn nữa cô cũng không
hiểu sự tình của gia đình chúng tôi, đối với chúng tôi, cô chỉ là một người
xa lạ, nên mong cô dừng có xen vào việc con cái của gia đình chúng tôi.”

Mẹ cậu bé lạnh lùng nói rõ cho tôi biết giới hạn của tôi. Tôi muốn

phản bác lại, nhưng không hiểu sao những câu định nói cứ bị chặn lại. Bà
ấy là mẹ của cậu bé, tôi làm sao mà có thể nghi ngờ tình cảm của một
người mẹ đối với con mình cơ chứ? Giống như mẹ tôi vậy, thậm chí mẹ còn
dùng cả tính mạng của mình để đổi lấy sự sống cho tôi.

Có thể bà ấy cho rằng, sau khi con được ra nước ngoài, sẽ có môi

trường tốt hơn để phát triển, chẳng phải thế sao? Làm sao tôi lại có thể xen
vào chuyện của gia đình nhà người ta trong khi chẳng hiểu chuyện gì.

Nghĩ như vậy, nên tôi chọn cách im lặng.

Nhóc à, chị không thể giúp em được nữa.

Lúc này, chúng tôi đã đến trước cửa sân bay. Trong tiền sảnh sân bay,

loa đang vang lên thông báo soát vé để lên máy bay, hình như đúng là
chuyến bay của bọn họ, nên người đàn ông như lực sĩ vội bước nhanh hơn.

Tôi nén lòng quay lưng lại phía bọn họ, nhưng...

“Chị ơi!”

Một tiếng gọi, khiến cho tôi định bước đi cũng phải dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.