GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 194

ngày, Hy Nhã biết được hạnh phúc mà con muốn là gì, thì con nhất định
phải dũng cảm để lại chiếc giày thủy tinh của con, như vậy thì hoàng tử
mới tìm thấy con được.”

“Thế nếu không có giày thủy tinh thì phải làm thế mào hả bố? Nếu

như giày thủy bị người khác đi mất, còn Lọ Lem lại không đưa ra được
chiếc giày còn lại thì phải làm thế nào?”

“Tự bản thân Hy Nhã sẽ có đáp án đúng vậy không?” Hằng ngày bố

không hay cười, nhưng lúc đó bố lại cười rất đỗi dịu dàng.

Bố, hình như con đã biết được đáp án rồi.

Cô bé Lọ Lem nên dũng cảm đi tìm hoàng tử.

Hạnh phúc, không phải cứ ngồi chờ là có thể có được.

“Này, đừng đứng thẩn người ra đó nữa, mau lên xe đi.”

Giọng nói của bác lái xe làm tôi bừng tỉnh.

Tôi chớp chớp mắt, phát hiện ra những hành khách phía trước tôi đều

đã lên xe cả rồi, một số người vì câu nói của bác lái xe mà còn ngó đầu ra
ngoài cửa sổ để nhìn tôi.

“Cháu xin lỗi, cháu xin lỗi.” Tôi vừa xin lỗi vừa vội vàng lên xe.

Sau khi tôi tìm được chỗ và ngồi xuống, xe liền chuyển bánh.

Tôi chăm chú ngắm phong cảnh bên ngoài xe, cho tới khi tiếng còi xe

vào bên vang lên.

“Đến trạm “Ống heo không vui” rồi, mời hành khách xuống xe, một

tiếng nữa chuyến xe Fly sẽ khởi hành đến trạm tiếp theo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.